ClockThứ Bảy, 03/08/2019 12:38

Lòng tham…

Nỗi đau oằn lòngSự bao dung quý giá

Cách đây mấy chục năm, bố mẹ ông quyết tậu đất xây nhà. Trước là để gia đình có chỗ chui ra chui vào, thứ nữa, vị trí chọn thuận đường thuận sá, có thể làm ăn mua bán để nuôi sống gia đình. Ngặt nỗi, bố mẹ ông lại không có đủ số tiền cần thiết. May sao, mẹ ông có người em gái tốt bụng. Thấy chị trong lúc kẹt, bản thân mình thì chưa cần, bèn dốc hết vốn liếng cho chị mượn. Cơ ngơi được như ý, nhưng rồi chiến tranh loạn lạc, bố mẹ ông mãi không trả được khoản vay mượn cho người em. Cho đến lúc qua đời, bố mẹ ông vẫn còn ray rứt mãi. Trước lúc về với thế giới bên kia, ông bà trăn trối với mấy người con sau này cố gắng thay họ mà định liệu với dì cho phải đạo…

Thời gian trôi đi, những người con đã hưởng được quả ngọt từ cơ ngơi do bố mẹ họ tạo lập. Đó là sở nhà đất mặt tiền trên một tuyến đường trục sầm uất, tấp nập nhất của đô thị. Nhờ vậy mà làm ăn, mua bán đều thuận lợi và phát đạt. Lần lượt người này rồi người khác có gia đình riêng, rời đi ở nơi khác. Cơ ngơi cũ giao cho người anh cả là ông tiếp tục thừa hưởng. Anh em không ai ý kiến, chỉ đề xuất ông với tư cách thừa hưởng gia sản, trong đó có một phần vốn vay mượn của dì cố gắng thu xếp để tính toán dần, kẻo tội. Ông nghe, nhưng chỉ ậm ừ cho qua chuyện, hết năm này qua tháng khác mãi không chịu chi. Những người em bực lắm, nhưng nói ra thì mất hòa khí, nên lắm lúc cũng đành bấm bụng.

Cho đến dịp cao điểm là lúc con đường được nhà nước quy hoạch mở rộng. Chỉ riêng diện tích giải tỏa, phần đền bù đã gấp nhiều lần số vay mượn. Mấy người em biết, nhưng không đòi chia phần, chỉ nhắc khéo người anh về di nguyện của bố mẹ về khoản nợ với dì. Nhưng ông vẫn tảng lờ, quyết “không nhả”. Vậy là “chiến tranh”!

Trong nhà bây giờ cứ hễ có việc ngồi lại với nhau là y rằng có người nhắc chuyện cũ, và rồi là gây gổ, to tiếng. Thành ra cưới xin, kỵ giỗ, cho dù được mời, bà con xóm giềng vẫn rất ngại phải đến. Tình cảm anh em cũng vì thế mà sứt mẻ, chưa biết bao giờ mới có thể hàn gắn. Chẳng biết bố mẹ của họ dưới suối vàng có ngậm ngùi, có ân hận cho cái quyết định tạo lập cơ ngơi năm nào…

HÀN YÊN

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bóng nắng

Bà Liếng sống một mình trong cái chòi dưới chân dốc Mù U. Nơi đó vắng ngắt, cánh đồng bỏ hoang, cỏ ngoi lên tới tận bờ, mấy con bò làng bên cũng chẳng buồn qua gặm những đám cỏ cằn khô. Bà Liếng là người đàn bà câm nên người làng quen gọi bà câm, quên mất cái tên Liếng từ bao giờ.

Bóng nắng
Cần suy nghĩ thấu đáo cho con

Nhận điện thoại của em gái, là giáo viên của một trường tiểu học; giọng em có vẻ gấp gáp, hốt hoảng, nhờ tôi tư vấn (vì trước đây tôi từng có thời gian công tác trong ngành tòa án).

Cần suy nghĩ thấu đáo cho con
Lời nói dối yêu thương

Bà Tới đang cầm những tờ màu xanh lá trên tay đếm đi đếm lại đến hai lần rồi gói ghém cẩn thận vào bị áo, lấy ghim ghim lại. Số tiền này bà vừa mới đi vay của cô Minh tạp hóa gần nhà. Năm nay làm ăn khốn khó, mùa màng thất bát, vợ chồng bà lo lắng mấy tháng nay. Tiền đâu lo Tết, mua cho lũ nhỏ cháu ngoại bộ quần áo đẹp, rồi nạp học phí kỳ 2 cho thằng Bi…

Lời nói dối yêu thương
Bông giấy vẫn nở dưới mưa xuân

Ngày ba mất, mắt mẹ buồn như cơn mưa mùa đông. Mẹ nhìn An như cây nhìn mưa, rũ rượi bên hông cửa. An lặng lẽ xếp từng chùm hoa giấy bỏ vào bao nilon. Năm nay không có tết rồi vì nhà cậu không ai buồn gắn những bông giấy nhỏ xinh để đem lên phố bán cho kịp người ta đưa ông Táo. Khi còn sống, ba An nói: “Cố mà giữ lấy nghề của tổ tiên. Ta không giàu vì những bông giấy Thanh Tiên mà giàu vì hồn quê, vì vốn văn hóa của một thời cha ông để lại”.

Bông giấy vẫn nở dưới mưa xuân
Tết muộn

Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng chài ven biển quanh năm đượm mùi tôm cá. Tết của những làng chài ven biển cũng không khác gì ở những nơi khác, có chăng chỉ là tuổi thơ của tôi gắn liền với những chuyến đi biển xa biền biệt của ba. Vì thời gian tết về thì ở chỗ chúng tôi cũng là lúc bắt đầu mùa cá. Khi ấy những người đàn ông sẽ dong thuyền ra khơi và có khi đi cả tháng trời mới về. Tết của chúng tôi khi ấy vừa là hòa vào không khí chung của ngày lễ cổ truyền, vừa là sự chờ đợi và cầu bình an cho những người chủ gia đình đang lênh đênh trên sóng.

Tết muộn
Return to top