ClockThứ Năm, 24/03/2011 09:32

Lung linh đám thủy tinh vàng

TTH - Sau tết, quãng thời gian dịu dàng đủ cho người Huế có được khoảng thời gian thong dong với cái rét ngọt ngào mà không phải lùng bùng trong mớ áo mưa choàng khít rịt từ mặt mũi đến tay chân. Huế đang có những ngày long lanh như nắng thủy tinh hôm nào nhạc sĩ tài hoa họ Trịnh đã thả trôi miên man trong lối xưa u hoài.

Khi những bạn trẻ ở Hà Nội rộn lên với sắc vàng mơ màng của bạt ngàn hoa cải hay cao nguyên đã khấp khởi với cơ man dã quỳ hoang dại, thì phía tây nam thành phố Huế, đồi Thiên An lại trở thành nơi hò hẹn của biết bao cặp tình nhân.


Thiên An những ngày này không quyến rũ bạn trẻ bằng những cội thông già có những quả nấp dưới gốc như những nụ hôn lấp ló, Thiên An tinh nghịch gọi bạn bằng nẻo đường vòng phía sau. Đó là con đường vòng qua Thiên An đến lăng Khải Định, sau lưng đồi thông xanh tươi ấy đang dặt dìu một mùa gió, mùa vàng, mùa mơ hoa của sóng sóng lớp cỏ may đang hào phóng trở một màu vàng óng ả, màu của sự lạ kỳ.
Trôi trong cảm giác gài gại dưới bắp chân của những bông cỏ may xuông vào, tôi như lật giở từng trang ký ức trong veo ngọt ngào từ hôm nào đã cất giấu đâu đó trong ô kéo thật sâu đời mình. Ai trong đời từng ở Huế đều gắn bó ít nhất là một gốc thông nơi đây, nên khi quay lại, dẫu muốn dẫu không cũng đắm chìm với kỷ niệm của riêng mình. Đôi khi, vô tình, kỷ niệm buồn thường làm trái tim trĩu nhịp.

Nhưng buổi chiều này, khi bỏ lại thành phố sau lưng để thả mình vào đám cỏ lao xao kia, hồn tôi lại trong veo đến lạ kỳ. Nhớ câu thơ của nữ sĩ tài hoa Xuân Quỳnh thưở nao chép tay bằng dòng mực tím “Hồn em như hoa cỏ may/ Một chiều cả gió bám đầy áo anh”, thốt nhiên muốn lòng mình ngay giờ, được hóa thành cỏ may, để bước chân anh qua dẫu vô tình, cũng bám cho đầy thương đầy nhớ.
Hoa cỏ may đấy, như một đám thủy tinh trong veo nơi đồi Ngọc Linh, long lanh một cách lạ kỳ, để giúp Huế biết thêm một cách níu chân người đi qua. Như nụ cười hiền ngoan, như ánh nhìn sông Hương, cỏ may găm mãi một nơi thôi, người đi cất bước chi đành…
Lê Thường Xuân
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

“Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”

Đó là chủ đề của Trại sáng tác văn học, nghệ thuật do Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy phối hợp với Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật tỉnh khai mạc sáng 15/4 tại làng cổ Phước Tích, xã Phong Hòa (Phong Điền).

“Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”
Ba luôn ở bên con

Một sớm mùa thu, tôi rẽ sương cũng mẹ đi vào lối vắng. Ở nơi đây, cảnh vật thường xuyên thay đổi, dù một năm mẹ con tôi đến những bốn, năm lần. Sự thay đổi ấy ứng với từng mùa, khi những hàng cây thi nhau lột xác, lũ chim chóc thay lời ca tiếng hát, mây trời và làn nước cũng thường biến đổi sắc màu theo từng tháng năm. Ở nơi đó, bên một dòng sông nhỏ có một khoảnh đất là nơi yên nghỉ của ba tôi. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng chốc ngày ba từ giã cõi đời cũng đã ngót nghét gần mười năm. Mười năm đó, từ nỗi đau tận cùng đến đau đáu khôn nguôi, trong mẹ con tôi đã chuyển thành tĩnh lặng thương yêu.

Ba luôn ở bên con
Từ chuyến phượt khám phá làng Vân...

Gần đây, phượt trở thành trào lưu và sở thích của rất đông bạn trẻ. Xu hướng phượt không đơn thuần chỉ là trải nghiệm các cung đường khó hay khám phá văn hóa, vùng đất nơi mình đến mà còn kết hợp Teambuilding (xây dựng đội nhóm), các kỹ năng sinh tồn, đôi khi lồng ghép thêm hoạt động thiện nguyện.

Từ chuyến phượt khám phá làng Vân
Lão ngư kể chuyện đi biển

Những kinh nghiệm đi biển "xương máu" được truyền đời trong các gia đình ngư dân. Khi chưa có máy móc hiện đại, kinh nghiệm sóng nước là cứu cánh sinh kế của họ.

Lão ngư kể chuyện đi biển
Return to top