ClockThứ Ba, 05/11/2019 09:55

Món Huế thành nỗi nhớ

TTH - Bạn nói, kể từ khi gia đình bạn chuyển sang sống ở Bali (Indonesia), bạn có nhiều thời gian hơn để nấu ăn cho cả nhà, mà là nấu món Huế, dù ở TP. Hồ Chí Minh bạn có cả hệ thống nhà hàng chuyên món Huế, song vì lo phụ vụ nhà hàng là chủ yếu nên đôi khi bữa cơm gia đình chỉ là ăn qua loa cho qua bữa.

Bánh lọc, món quà xứ Huế

Ở Bali, bạn vẫn làm món bún xào nghệ kiểu Huế cho cả nhà

Ở Bali thì khác, gia đình bạn chọn nơi đây vì không khí mát lành, hải sản tươi ngon, không ồn ào, xô bồ như TP. Hồ Chí Minh và một phần khác, Bali có phần gần như quê hương Phú Thanh (Phú Vang) của bạn. Và cũng vì bạn có nhiều thời gian để dành cho gia đình để nấu những món ngon, đúng gu của cả nhà.

Kể từ khi lấy vợ người Huế, chồng bạn (người miền Nam) đâm ghiền món Huế. Vì thế nên khi vợ bận lo nhà hàng, chồng đi chợ nấu cơm và tất nhiên là toàn món Huế. Dù chưa chuẩn vị nhưng cơ bản vẫn đậm đà và nhất là luôn cay hoặc kèm theo chén mắm ớt kiểu Huế-(nước mắm ruốc với ớt bột đặc sệt).

Rồi đến hai đứa con trai, từ nhỏ lớn lên và quen với nếp sống đô thị nơi Sài thành song vẫn rất thích món Huế và luôn mong được về quê mẹ những tháng hè để rong ruổi ruộng vườn và ăn đặc sản Huế. Thích rồi quen và chúng cũng học hỏi từ ba mẹ để thỉnh thoảng khi thích hoặc ba mẹ bận việc vẫn có thể nấu món ăn Huế cho cả nhà.

Bạn kể, không biết từ bao giờ tình yêu Huế được truyền đến chồng và các con. Thật ra, bạn cũng không chủ đích làm việc đó nhưng bằng sự thể hiện qua cách nấu, chế biến món ăn, về những thao thức lúc quê nhà gặp mưa bão hay những đóng góp của bạn cho những hoàn cảnh khó khăn, giúp đỡ anh chị em, người thân lúc đau ốm… đã khiến chồng và con cảm động. Vì thế, họ - nhất là chồng bạn rất ít khi về Huế trước đây, giờ mỗi khi nghe bạn có ý định về quê là năn nỉ được đi cùng, rồi có lúc không có việc gì cũng “xúi” vợ cùng về quê ở lại vài hôm, chỉ để ăn vài món khoái khẩu, sáng thức dậy đi bộ quanh làng, chào người này, hỏi thăm người kia, hít thở khí trời mát lành rồi trở lại TP. Hồ Chí Minh.

Bây giờ ở Bali, mỗi khi có việc phải về TP. Hồ Chí Minh, thể nào bạn cũng về Huế. Như lần này, bạn inbox bảo chuẩn bị đón “Việt kiều” và không quên nhắn: “Xem có món gì mới cho anh xã. Tui không cho về mà ông cũng đòi theo”.

Tình yêu luôn đến từ những điều giản dị và chân thành nhất. Có lẽ tình yêu Huế của chồng và con bạn cũng vậy. Họ yêu Huế từ sự cảm động vì cách sống ân tình, chu đáo của bạn - một người con của Huế, luôn yêu Huế trong từng suy nghĩ, hành động. Và hành động cụ thể nhất là nấu những bữa ăn ngon bằng món Huế cho cả nhà.

Bài, ảnh: Hồng Tâm

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

“Lùi lại” để sống bên con

Mùa thi cận kề, nhưng không ít phụ huynh đã bắt đầu thay đổi quan điểm, không còn quá kỳ vọng vào thành tích của con. Điểm cao cũng tốt, không cao cũng không sao miễn con vui khỏe là được. Tôi hiểu điều này khi mình cũng đang có hai con đang ở tuổi đến trường và cũng ở chung tâm trạng lo lắng khi tình trạng học sinh trầm cảm dẫn đến tự tử như một cách để giải thoát… đang lan truyền. Câu chuyện tưởng chừng đã cũ nhưng hệ lụy để lại đầy xót xa.

“Lùi lại” để sống bên con
Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ

Sáng 15/4, Cục Chính sách, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam phối hợp với Bộ Chỉ huy Quân sự (CHQS) tỉnh tổ chức Lễ bàn giao di vật, kỷ vật của liệt sĩ cho thân nhân 2 gia đình liệt sĩ tại Thừa Thiên Huế.

Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ
Lòng biển

“Lòng biển rộng đến chừng nào?”. Khôi vẫn thường hỏi thế mỗi khi lang thang trên bãi biển. Tuy chẳng rõ, nhưng với anh biển mênh mông lắm.

Lòng biển
Không thể “nhỏ hơn”

Ngót nghét cả mấy năm nay nội tôi già ốm. Nội một mình ở quê nên cả nhà tôi thay nhau tối về chăm mệ. Nội vẫn đi lại được nhưng tuổi đã 85 nên biết đâu được “trái gió trở trời”, không thể lường hết mọi chuyện xảy ra ba tôi phải làm ngay lịch phân công để đêm nào cũng có người bên cạnh mệ. Lo ăn sáng cho nội, tôi mới phát hiện ở làng Dã Lê quê tôi nằm cạnh Quốc lộ 1A có một quán cháo gạo lứt cá kho tuyệt ngon. Không chỉ nội mà cha con tôi ăn quen nên ai cũng nghiện.

Không thể “nhỏ hơn”
Ngọn hải đăng

Những lá thư anh viết cho tôi đều trên giấy học trò. Giữa thời buổi điện thoại di động, điện thoại bàn, thậm chí chỉ cần có một chiếc điện thoại thông minh với 4G là có thể nói chuyện, nhắn tin cho nhau. Vậy mà, anh vẫn viết thư cho tôi. Anh giải thích: “Hiện tại trên thế giới, người Pháp vẫn viết thư cho nhau, bởi nhìn mặt chữ như nhìn mặt người. Vả lại, chỉ có chữ viết mới có thể nói hết lời yêu thương”. Anh đã tạo cho tôi một thói quen nhận thư vào mỗi tuần. Chính từ những lá thư anh gởi, tôi mới phát hiện ra rằng, người đưa thư trong xóm tôi vẫn phải đưa thư đúng 7 ngày trong tuần. Anh dùng chiếc bì thư bán ở bưu điện để gởi. Nét chữ của anh cứng rắn khác với tính tình hiền dịu của anh.

Ngọn hải đăng

TIN MỚI

Return to top