ClockThứ Ba, 04/06/2019 11:03

Ước mơ dưới vườn nho xanh

TTH - Là bạn đồng hành trên chuyến tàu từ Nha Trang ra Huế, lúc đầu tôi có thái độ hờ hững bằng cách bỏ qua vài lời hỏi thăm của người đàn ông xa lạ cùng chung một phòng trên toa tàu. Nhưng rồi, cái sự “chảnh” của tôi nhanh chóng bị đẩy lùi khi anh đặt những chùm nho xanh lên bàn mời cả phòng cùng ăn. Không biết vì những quả nho trong xanh mọng nước có vị ngọt thanh, hay vì những câu chuyện của anh với vườn nho cứ dần cuốn hút tôi và cả những bạn đồng hành khác cho đến khi tàu về Ga Huế.

Câu chuyện bắt đầu từ vài năm về trước. Năm nay đã ngoài 50, từ nỗ lực của bản thân nên mấy mươi năm trôi qua anh chẳng hoài nghi khi cuộc sống luôn nhận được nhiều thành công. Hạnh phúc sau mỗi chuyến bay dài là vội vàng từ sân bay Tân Sơn Nhất trở về nhà ở Ninh Thuận để sum họp và cùng vợ con chăm sóc vườn nho.

Hung tin đã đến khi căn nhà của anh đang còn ấm niềm kiêu hãnh với cô con gái vừa tốt nghiệp thạc sĩ từ Úc trở về chưa lâu. Đó là vào mùa đông năm 2016, khi hai cha con đang đi dạo dưới vườn nho để ngắm nghía những chùm nho chuẩn bị thu hoạch thì con gái anh bỗng ngất lịm. Tiếp đó là kết luận của bác sĩ báo tin con gái anh dương tính với bệnh ung thư máu. Hơn ba tháng cùng con chiến đấu với tử thần, rồi những tháng ngày sau tang lễ, anh đều đặn đặt những đóa hồng trắng lên ngôi mộ con gái dưới giàn nho trong vườn nhà. Anh đã không hiểu vì sao mình có thể vượt qua được khoảng thời gian khó khăn đó, kể cả việc đón nhận nụ cười vĩnh biệt con gái dành cho anh trước lúc rời bỏ cuộc đời... Chỉ biết rằng, những lúc tưởng như không thể chịu đựng nỗi anh lại chạy ra vườn nho, nhìn những chùm nho mọng nước như để tự an ủi mình.

Đưa tay ngắt một quả nho trong chùm nho đặt trên chiếc bàn gấp trong căn phòng chật hẹp, anh cười rồi nói tiếp: “Không hiểu sao, cả những chuyến bay trên bầu trời từng là ước mơ lớn lao thời trai trẻ cũng không thể xoa dịu nỗi đau của mình bằng cái màu xanh trong trẻo này. Có lẽ, chính vì màu xanh này từng là đề tài mà cha con mình bàn luận nhiều; là thạc sĩ kinh tế, nhưng con bé lại có nhiều ước mơ quanh chùm nho rất thú vị. Dù nó chưa thực hiện được nhưng với mình như tất cả đang tồn tại mỗi khi ở dưới vườn nho”.

Mắt anh không buồn, nhưng ba người còn lại trong căn phòng bỗng lặng như tờ. Tôi không biết cô gái không may rời bỏ thế giới này giữa lúc cuộc đời đang đẹp nhất đã ước mơ gì từ những chùm nho xanh. Nhưng tôi tin rằng, thiên nhiên luôn là điều kỳ diệu để chúng ta khám phá và cũng như đã là liều thuốc tuyệt vời để anh phi công ấy vượt qua những tháng ngày nghiệt ngã.

ĐĂNG VIỆT

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ

Sáng 15/4, Cục Chính sách, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam phối hợp với Bộ Chỉ huy Quân sự (CHQS) tỉnh tổ chức Lễ bàn giao di vật, kỷ vật của liệt sĩ cho thân nhân 2 gia đình liệt sĩ tại Thừa Thiên Huế.

Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ
Lòng biển

“Lòng biển rộng đến chừng nào?”. Khôi vẫn thường hỏi thế mỗi khi lang thang trên bãi biển. Tuy chẳng rõ, nhưng với anh biển mênh mông lắm.

Lòng biển
Không thể “nhỏ hơn”

Ngót nghét cả mấy năm nay nội tôi già ốm. Nội một mình ở quê nên cả nhà tôi thay nhau tối về chăm mệ. Nội vẫn đi lại được nhưng tuổi đã 85 nên biết đâu được “trái gió trở trời”, không thể lường hết mọi chuyện xảy ra ba tôi phải làm ngay lịch phân công để đêm nào cũng có người bên cạnh mệ. Lo ăn sáng cho nội, tôi mới phát hiện ở làng Dã Lê quê tôi nằm cạnh Quốc lộ 1A có một quán cháo gạo lứt cá kho tuyệt ngon. Không chỉ nội mà cha con tôi ăn quen nên ai cũng nghiện.

Không thể “nhỏ hơn”
Ngọn hải đăng

Những lá thư anh viết cho tôi đều trên giấy học trò. Giữa thời buổi điện thoại di động, điện thoại bàn, thậm chí chỉ cần có một chiếc điện thoại thông minh với 4G là có thể nói chuyện, nhắn tin cho nhau. Vậy mà, anh vẫn viết thư cho tôi. Anh giải thích: “Hiện tại trên thế giới, người Pháp vẫn viết thư cho nhau, bởi nhìn mặt chữ như nhìn mặt người. Vả lại, chỉ có chữ viết mới có thể nói hết lời yêu thương”. Anh đã tạo cho tôi một thói quen nhận thư vào mỗi tuần. Chính từ những lá thư anh gởi, tôi mới phát hiện ra rằng, người đưa thư trong xóm tôi vẫn phải đưa thư đúng 7 ngày trong tuần. Anh dùng chiếc bì thư bán ở bưu điện để gởi. Nét chữ của anh cứng rắn khác với tính tình hiền dịu của anh.

Ngọn hải đăng
Du lịch cắm trại “bùng nổ”

Du lịch cắm trại đang thu hút nhiều người tham gia, chủ yếu là các bạn trẻ. Ngày hè, vào dịp cuối tuần hay vào các kỳ nghỉ ngắn ngày, nhiều nhóm bạn, gia đình, người thân tìm nơi tĩnh lặng để được hòa mình vào thiên nhiên, cảm nhận cuộc sống yên bình…

Du lịch cắm trại “bùng nổ”

TIN MỚI

Return to top