Xuyến chi
TTH - Thoạt tiên, với một rung cảm khác lạ, mình click chuột vào màn hình của Đất Việt để trở lại cái vừa trôi qua. Với góc nhìn đã được kéo lại rất gần bằng tele, những cánh hoa trắng mang một vẻ thật khác, kiên định, kiêu hãnh và sau đó nữa, khi chỉ còn lại cánh hoa và đài hoa, thì lại là một vẻ bình thản, gai góc đến lì lợm…
Mà mình thích xuyến chi từ lúc nào nhỉ? Thuở ở Đống Đa, có những ngày mình và bé con dậy rất sớm làm một vòng quanh hồ và hái đầy một tay xuyến chi, loại hoa mà Xim lúc nào cũng náo nức gọi nó bằng một danh từ chung: hoa dại. Trong không gian vừa đủ rộng nhưng tôi tối của gian giữa, trên chiếc bàn nhỏ thâm thấp mé cửa sổ, xuyến chi có một ngày hiện diện với mùi hương mảnh khảnh. Cố lắm thì cũng đến chiều, trong chiếc bình bằng tre mà mình mang về từ một hội chợ xanh đã khá lâu, xuyến chi bắt đầu ngại ngùng héo rũ. Rất nhiều cánh trắng mỏng đã đậu lại trên mặt bàn. Bụi phấn nhỏ nhẹ chạm vào tay khi mình mang hoa đi…

Minh Hà
- Chuyện xôi chè (28/02)
- Bi kịch từ đâu (28/02)
- Gặp tác giả hồi ký “Gánh gánh… gồng gồng…” (28/02)
- Mới lạ từ đài phun nước nghệ thuật (27/02)
- Tiếng đàn bên bờ sông Hương (27/02)
- Lá cờ tại Bảo tàng Tây Ban Nha và cái chết anh dũng của Nguyễn Duy (24/02)
- Hướng đến một kỳ Festival Nghề truyền thống mới lạ và độc đáo (23/02)
- Trở về với Huế (22/02)
-
Thắt chặt vòng ngoài, khóa kỹ vòng trong, kiểm soát vòng giữa
- Du xuân, chụp ảnh tết ở vùng cao A Lưới
- Nhân văn lễ tiến xuân
- Một thời con trâu
- Cuối năm đóng cửa rừng, ra Tết hai làng An Cư mở hội
- Bài thơ con trâu của vua Thiệu Trị
- Trâu trong hội họa: Biểu trưng cho sự bình yên, no đủ
- Sương tháng chạp
- Cầu ngói Thanh Toàn lưu thông trở lại
- Trải nghiệm tết xưa qua “Hương xưa bánh Tết”