Ngày mẹ gọi các anh chị em đến nhận, anh nhất định không đến. Tối đó anh không ngủ. Chị trở mình thức giấc, thấy anh khóc. Chị lặng lẽ ngồi bên.
Khi nghe thông tin ba mẹ bán đất, anh cản nhiều lần không được đành bất lực nhìn mảnh đất hơn ngàn mét vuông, là công sức dành dụm cả đời của ba mẹ phải cắt bán hơn hai phần ba. Không phải vì ông bà cần cho cuộc sống của mình mà là để trả nợ cho con gái.
Hai em gái của anh, một phần vì làm ăn thua lỗ, phần vì ỷ lại ba mẹ có tiền, có đất nên ăn tiêu không suy nghĩ. Đã bao lần ông bà phải gánh nợ thay con. Song tiền bao nhiêu vẫn không đủ trả. Cao trào khi chủ nợ đến nhà chửi bới, chụp ảnh, quay clip đăng lên mạng xã hội. Quá xấu hổ, ông bà buộc phải bán đất để trả nợ thay con.
Chị kể, ba mẹ chồng lúc nào cũng tằn tiện, chỉ để con cháu có cuộc sống ấm no. Song, cũng vì quá thương con nên dù con cái đã lập gia đình nhưng lúc nào ông bà cũng hỗ trợ, chu cấp tiền bạc, áo quần, các khoản chi tiêu vặt, học phí… cho con, cháu. Thế nên, chúng càng lười lao động, không chịu khó làm ăn, hễ gặp khó khăn về tài chính là “níu” ba mẹ. Đã thế, gần đây, họ còn dính tới cờ bạc, đề đóm nên đổ nợ, vay mượn khắp nơi.
Anh biết điều đó nhưng khuyên em không được, chỉ biết động viên bố mẹ chăm lo sức khỏe, bớt bao bọc con cái. Thế nhưng, bao giờ nước mắt cũng chảy xuôi, ông bà lúc nào cũng nghĩ cho con cái trước tiên.
Biết không thể xoay chuyển tình thế, anh bàn với vợ thay vì từ chối số tiền bán đất mà ba mẹ cho, anh chị sẽ nhận và lập một sổ tiết kiệm mang tên ông bà để phòng lúc đau ốm và lo hậu sự cho họ. Anh tính, nếu không làm thế có khi số tiền này ông bà còn chưa kịp hưởng đã về tay các em gái và em rể.
Là con cả nhưng anh chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề thừa kế hay quyền lợi về vật chất. Có chút “lợi lộc” gì anh cũng nhường cho các em. Vợ chồng anh tự lực cánh sinh, tự mua đất làm nhà dù ông bà đã để dành một phần đất nhưng anh chị cũng từ chối. Anh nghĩ, mình làm anh cả phải làm gương tốt để các em noi theo. Dù thế, anh không ít lần thất vọng khi chúng chỉ làm ba mẹ buồn lòng.
Đến giờ, anh không buồn khuyên em nữa mà chỉ tập trung lo cho ông bà, làm gương tốt cho các con, với hy vọng một ngày nào đó, các em sẽ suy nghĩ lại mà thay đổi.
Hồng Tâm