ClockThứ Ba, 06/08/2019 10:48

Gia đình tuyệt vời

TTH - Gia đình cô bạn ở TP. Đông Hà, Quảng Trị vào Huế chơi mấy ngày. Tôi hơi ngạc nhiên bởi vợ chồng bạn khá bận rộn, thêm nữa Huế với Quảng Trị quá gần, nhà lại có ô tô nên vợ chồng bạn thường “xẹt” vào chơi trong ngày rồi ra luôn. Cô bạn cười: “Lần này tụi em thu xếp để cả gia đình đi cùng nhau. Đi thật thoải mái, vui vẻ, đầm ấm, nhẩn nha ngắm nghía, bởi một thành viên trong gia đình chưa lần nào được thưởng thức những danh lam thắng cảnh của Huế. Đó là đứa cháu mới học xong lớp 4, con trai của người anh ruột đã mất của chồng em. Cháu sống cùng gia đình ngoại ở TP. Hồ Chí Minh, hè này ra chơi với nội”.

Bạn cũ.

Cậu bé ngồi giữa anh và chị (con trai và con gái vợ chồng bạn tôi). Chỉ “nhỉnh” hơn em 2 tuổi, nhưng cô chị rất ra dáng người lớn, chăm sóc em từng tí. Cậu bé khá tròn trĩnh, nên cô chị “canh”, không cho em gọi những món ăn, uống nhiều dầu mỡ, đường, sữa. Còn “ông anh” (mới đỗ vào đại học năm nay) thì kiên nhẫn giải thích cặn kẽ mọi thắc mắc của cậu em, hướng dẫn em đủ thứ.

Bạn “khoe”, chị gái chiều em lắm. Có hôm đã khá muộn, nhưng cậu em đói bụng muốn ăn bánh, chị (vốn giỏi làm nhiều loại bánh) cũng dậy làm cho em, lại còn gia giảm nguyên liệu để em ăn ngon miệng mà không bị béo. “Bố của cháu không may bị bệnh, mất từ lúc cháu mới là bào thai 4 tháng tuổi trong bụng mẹ. Ông bà ngoại già yếu không giúp được gì nhiều, thương cháu, thương em dâu quá, chị gái của chồng em bỏ công việc buôn bán ở quê, vào TP. Hồ Chí Minh chăm sóc từ lúc cháu lọt lòng mẹ, luôn một lèo đến năm cháu 2 tuổi mới trở về quê với chồng, con”. Tôi “mắt tròn mắt dẹt”. Bạn giải thích, lúc đó các con của chị chồng bạn cũng đã lớn. Chị lại nhận được sự sẻ chia, thông cảm, ủng hộ của chồng. Chồng chị là giáo viên, sống tình cảm, nhân hậu. Và dù khoảng cách địa lý xa xôi, chồng của bạn cũng thường xuyên theo sát bước chân non nớt của đứa cháu.

“Công việc của em dâu, bận từ sáng sớm đến tối mịt. Một mình nuôi con rất vất vả,  nhưng em dâu vẫn thường xuyên gọi điện thoại thăm hỏi cha mẹ chồng. Khi cháu còn nhỏ, vài năm em dâu lại cố gắng đưa con về, để cu Trâu (tên gọi thân mật ở nhà của cậu bé) biết quê cha đất tổ, sống cùng ông bà nội, những người thân bên nội. Năm nay chỉ cần mẹ đưa đến sân bay làm các thủ tục, cu Trâu tự “bay” ra. Vợ chồng em đón cháu ở Huế, đưa cháu về quê chơi hơn 20 ngày nay. Cháu còn nhỏ tuổi mà tình cảm và sâu sắc lắm”. Bạn kể.

Nhà vợ chồng bạn ở ngay trung tâm TP. Đông Hà, dù sao cũng nhộn nhịp và có “nhiều trò” để chơi hơn, nhưng cu Trâu “xếp lịch” trước tiên là phải về quê (cách Đông Hà 30km) ở với nội 1 tuần. Ngày nào ông nội cũng dắt cu Trâu ra mộ thắp hương cho người cha mà cháu chỉ biết mặt qua tấm ảnh. Lên nhà bác ở Đông Hà chơi vài hôm, cu Trâu lại đòi về quê để tranh thủ gần nội thêm vài ngày trước lúc trở vào với mẹ. Bạn nói, vợ chồng bạn, những người thân bên nội rất cảm ơn em dâu, vì cô ấy đã nuôi dạy cu Trâu thành một đứa trẻ lễ phép, tình cảm, hiếu thảo.

Cũng đúng thôi. Khi mỗi thành viên gia đình bạn không chỉ dành tình yêu thương mà còn biết suy nghĩ, có trách nhiệm, hy sinh vì nhau, thì việc tạo ra một “tế bào xã hội” tuyệt vời là lẽ hiển nhiên.

Quỳnh Anh

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ

Sáng 15/4, Cục Chính sách, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam phối hợp với Bộ Chỉ huy Quân sự (CHQS) tỉnh tổ chức Lễ bàn giao di vật, kỷ vật của liệt sĩ cho thân nhân 2 gia đình liệt sĩ tại Thừa Thiên Huế.

Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ
Lòng biển

“Lòng biển rộng đến chừng nào?”. Khôi vẫn thường hỏi thế mỗi khi lang thang trên bãi biển. Tuy chẳng rõ, nhưng với anh biển mênh mông lắm.

Lòng biển
Không thể “nhỏ hơn”

Ngót nghét cả mấy năm nay nội tôi già ốm. Nội một mình ở quê nên cả nhà tôi thay nhau tối về chăm mệ. Nội vẫn đi lại được nhưng tuổi đã 85 nên biết đâu được “trái gió trở trời”, không thể lường hết mọi chuyện xảy ra ba tôi phải làm ngay lịch phân công để đêm nào cũng có người bên cạnh mệ. Lo ăn sáng cho nội, tôi mới phát hiện ở làng Dã Lê quê tôi nằm cạnh Quốc lộ 1A có một quán cháo gạo lứt cá kho tuyệt ngon. Không chỉ nội mà cha con tôi ăn quen nên ai cũng nghiện.

Không thể “nhỏ hơn”
Ngọn hải đăng

Những lá thư anh viết cho tôi đều trên giấy học trò. Giữa thời buổi điện thoại di động, điện thoại bàn, thậm chí chỉ cần có một chiếc điện thoại thông minh với 4G là có thể nói chuyện, nhắn tin cho nhau. Vậy mà, anh vẫn viết thư cho tôi. Anh giải thích: “Hiện tại trên thế giới, người Pháp vẫn viết thư cho nhau, bởi nhìn mặt chữ như nhìn mặt người. Vả lại, chỉ có chữ viết mới có thể nói hết lời yêu thương”. Anh đã tạo cho tôi một thói quen nhận thư vào mỗi tuần. Chính từ những lá thư anh gởi, tôi mới phát hiện ra rằng, người đưa thư trong xóm tôi vẫn phải đưa thư đúng 7 ngày trong tuần. Anh dùng chiếc bì thư bán ở bưu điện để gởi. Nét chữ của anh cứng rắn khác với tính tình hiền dịu của anh.

Ngọn hải đăng
Du lịch cắm trại “bùng nổ”

Du lịch cắm trại đang thu hút nhiều người tham gia, chủ yếu là các bạn trẻ. Ngày hè, vào dịp cuối tuần hay vào các kỳ nghỉ ngắn ngày, nhiều nhóm bạn, gia đình, người thân tìm nơi tĩnh lặng để được hòa mình vào thiên nhiên, cảm nhận cuộc sống yên bình…

Du lịch cắm trại “bùng nổ”

TIN MỚI

Return to top