ClockThứ Ba, 06/10/2015 17:00

Lúng túng...

TTH - Có đến cả tá lý do khiến phụ huynh dù rất muốn “nói không” với học thêm vẫn phải cho con đi học thêm. Và xin trải lòng một cách thật thà, tôi cũng nằm trong số đó. Tuy nhiên, ở bài viết này, tôi không có ý định đề cập đến chuyện học thêm, dạy thêm, chỉ xin kể về 2 lối hành xử của 2 cô giáo dạy thêm mà con tôi theo học.

Cô thứ nhất có quy định, cứ mỗi buổi học, mỗi cháu mang theo nộp cho cô 1.000đ (tất nhiên có nhiều hơn thì cũng không sao). Mục đích là để cô gây quỹ làm từ thiện. Vậy là, quên gì thì quên, trước lúc đến lớp thằng bé nhà tôi bao giờ cũng nhắc ba mẹ cho nó 1 ngàn. Riết thành nếp, bây giờ có khi không đợi cháu nhắc, tôi, hoặc bà xã cũng đã chuẩn bị và nhét sẵn vào cặp cho cháu.

Cô giáo thứ hai thì ngược lại, không thu mà chi. Cô quy định, cháu nào làm bài kiểm tra mà được 7 điểm trở lên là có thưởng, điểm càng cao càng được thưởng nhiều. Cũng không lấy gì làm “ghê gớm” lắm, chỉ 5 hoặc 10 ngàn cho mỗi con điểm. Nhưng với lũ trẻ, đó là một món tiền hấp dẫn khiến đứa nào đứa nấy khi được thưởng đều cảm thấy phấn khởi. Và lẽ tất nhiên, không khí ganh đua, không khí học tập cũng... hừng hực. Đứa nào cũng muốn mình được điểm cao, đồng nghĩa với việc được có tiền.
Hai lối hành xử. Một bên thì mình “mất” tiền, nhưng khi đưa tiền cho con để nộp tôi không hề thấy băn khoăn áy này tẹo nào. Mấy đứa bé đi học ở lớp cô giáo này cảm xúc trên vẻ mặt thấy cũng bình thường.
Một bên thì “được” tiền. Mấy đứa nhóc được thưởng thì hào hứng ra mặt. Còn tôi, và có lẽ một số phụ huynh khác nữa, thì lại băn khoăn không ít. Băn khoăn không chỉ bởi sợ lũ nhóc có tiền trong tay rồi quà vặt, rồi “lặng lẽ” chui vào quán game v.v... Và rồi “ăn quen nhịn không quen”, về sau có “sinh sự” hay chăng? Chuẩn bị đến giờ của cô, thấy con lo học bài, lo làm bài tập. Vừa mừng nhưng cũng vừa...lúng túng. Không rõ có phải nó học vì yêu thích sự học, hay là chỉ chăm chăm vì món tiền thưởng?
Bây giờ vì tiền mà lo học, sau này thành nếp, cái gì cũng vì tiền, rồi cái câu “vì tiền mà tôi làm vậy” trở thành câu cửa miệng, trở thành nếp hằn trong tư duy, thì chúng ta, những người lớn bây giờ không biết nên vui hay nên lo? Hoặc là cô giáo kia có một triết lý giáo dục cao minh, hiệu ích mà tôi là người ngoại đạo nên chưa thấu biết, lại ngồi ngẫm vơ vẩn cho mất thời gian. Mong được là vậy...
Hiền An
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

“Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”

Đó là chủ đề của Trại sáng tác văn học, nghệ thuật do Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy phối hợp với Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật tỉnh khai mạc sáng 15/4 tại làng cổ Phước Tích, xã Phong Hòa (Phong Điền).

“Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”
Ba luôn ở bên con

Một sớm mùa thu, tôi rẽ sương cũng mẹ đi vào lối vắng. Ở nơi đây, cảnh vật thường xuyên thay đổi, dù một năm mẹ con tôi đến những bốn, năm lần. Sự thay đổi ấy ứng với từng mùa, khi những hàng cây thi nhau lột xác, lũ chim chóc thay lời ca tiếng hát, mây trời và làn nước cũng thường biến đổi sắc màu theo từng tháng năm. Ở nơi đó, bên một dòng sông nhỏ có một khoảnh đất là nơi yên nghỉ của ba tôi. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng chốc ngày ba từ giã cõi đời cũng đã ngót nghét gần mười năm. Mười năm đó, từ nỗi đau tận cùng đến đau đáu khôn nguôi, trong mẹ con tôi đã chuyển thành tĩnh lặng thương yêu.

Ba luôn ở bên con
Từ chuyến phượt khám phá làng Vân...

Gần đây, phượt trở thành trào lưu và sở thích của rất đông bạn trẻ. Xu hướng phượt không đơn thuần chỉ là trải nghiệm các cung đường khó hay khám phá văn hóa, vùng đất nơi mình đến mà còn kết hợp Teambuilding (xây dựng đội nhóm), các kỹ năng sinh tồn, đôi khi lồng ghép thêm hoạt động thiện nguyện.

Từ chuyến phượt khám phá làng Vân
Lão ngư kể chuyện đi biển

Những kinh nghiệm đi biển "xương máu" được truyền đời trong các gia đình ngư dân. Khi chưa có máy móc hiện đại, kinh nghiệm sóng nước là cứu cánh sinh kế của họ.

Lão ngư kể chuyện đi biển
Return to top