ClockThứ Năm, 11/09/2014 09:08

Mưa đồng trũng

TTH - Chạy ra đến mé thành phố thì mưa. Không hiểu sao mà nước cứ tuôn như sợ nhỡ mất điều gì. Nhưng những người trên xe chừng như lì lợm hơn, cứ rẽ nước mà đi...

Con đường tỉnh lộ băng về Phú Hồ không có nhiều cây, mà hình như không có bóng cây, chỉ hai bên là những cánh đồng còn trơ gốc rạ. Nước lên xăm xắp. Những chiếc xe máy dựng vội bên lề đường, ngay sát chân ruộng và trong căn lều nhỏ hẹp bằng bạt xanh, nơi có lẽ được dùng làm một cái trạm dã chiến để cung cấp những món thiết yếu cho mùa gặt đồng đông chật những người là người trú mưa. Khi chiếc xe đã chạy qua và ánh mắt không thể không rời đi, tôi cứ mường tượng những câu chuyện giữa họ, thể nào rồi cũng sẽ xung quanh chuyện thóc mùa này, giống má, phân bón mùa sau và chừng như cả nỗi thắc thỏm về sự kém khén của thóc, về những thửa ruộng chưa gặt xong...

Là tôi đã nghĩ đến điều ấy khi nhìn những thửa ruộng đổ rạp xuống và chìm trong ầng ậng nước bởi cơn mưa không chừng mực. Những thân lúa trĩu nặng xem ra ngơ ngác vì không hiểu sao mình lại bị ngược đãi như vậy. Không nhớ là vụ hè thu này năm trước, Huế có mưa đột nhiên như thế này không, và lòng cũng thấy chộn rộn quá. Trong cơn mưa xối xả, lại chợt nhiên nhớ vụ gặt trước, cứ thích nhìn mãi những chân rạ xanh phớt khi chạy xe trên một tỉnh lộ phía bắc. Lúc ấy cũng đang vào vụ gặt và hai bên đường dậy lên mùi nếp thơm suốt một quãng dài.

Hạ kính xe thấp hơn một chút khi cơn mưa ngót bớt, ập vào tôi lúc ấy không phải mùi lúa tẻ hay lúa nếp mà chính xác là mùi bùn ngai ngái. Một bờ bao bị vỡ và người ta vừa lấp khoảng trống ấy lại. Vệt bùn còn mới. Y như một vết thương vừa được hàn gắn vội vã. Có lẽ vì những đặc tính thổ nhưỡng nên bùn ở đây không nâu như ngày bé tôi đã mặc định khi đọc trong một cuốn sách nào đó. Có lẽ cũng vì thế mà người nông dân xứ Huế cũng phải dầu dãi nắng mưa và chịu thương, chịu khó nhiều hơn những vùng quê khác. Cũng vì đặc tính ấy mà Huế cơ bản không có lúa vụ ba. Hay nói chính xác hơn là người ta đã từng thử, nhưng ruộng đồng không thể mang đến nhiều hơn.

Nhưng mùi bùn, lại cứ làm nhớ rưng rưng những ngày mưa trắng trời nhưng trên đồng rau An Cựu, có nhiều lắm những bóng người gập xuống, cố tìm thêm một ít rau dừa, rau ngổ cho lũ heo thả trong chiếc chuồng be bé. Rau dại không kịp lớn mà ngày nào đồng ruộng ấy cũng có người tìm kiếm. Thế nên khi về nhà lúc chiều tối, chỉ có nhiều nhất là mùi bùn lướt thướt trong mưa. Cả những ngón tay nheo và co lại vì lạnh. Cái mùi ngai ngái ấy vẫn còn theo vào giấc ngủ và đeo đẳng trong nỗi nhớ thời thơ ấu khó nhọc.

Mưa ngớt hạt khi chúng tôi về đến Thủy Thanh. Những thửa ruộng thấp chỉ còn chân rạ đứng trong nước. Chếch lên một chút đã là những dãy nhà cao tầng của khu đô thị Vincoland, An Cựu city và có rất nhiều con đường tỏa đi các ngả. Chẳng mấy chốc nữa, cánh đồng trũng và nước ngút ngàn làm sợ mỗi khi tác nghiệp trong mùa lũ, trên chiếc xe đạp cọc cạch hay trên chiếc ghe mỏng manh sẽ chỉ còn lại trong ký ức của một vài thế hệ. Cuộc sống vẫn đang vươn ra với cao rộng...

Chỉ là những cơn mưa trái tính và bất chừng thôi, nhưng mưa làm trũng cả một thương nhớ chưa hề xa xôi.

Nguyễn An Lê
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

“Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”

Đó là chủ đề của Trại sáng tác văn học, nghệ thuật do Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy phối hợp với Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật tỉnh khai mạc sáng 15/4 tại làng cổ Phước Tích, xã Phong Hòa (Phong Điền).

“Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”
Ba luôn ở bên con

Một sớm mùa thu, tôi rẽ sương cũng mẹ đi vào lối vắng. Ở nơi đây, cảnh vật thường xuyên thay đổi, dù một năm mẹ con tôi đến những bốn, năm lần. Sự thay đổi ấy ứng với từng mùa, khi những hàng cây thi nhau lột xác, lũ chim chóc thay lời ca tiếng hát, mây trời và làn nước cũng thường biến đổi sắc màu theo từng tháng năm. Ở nơi đó, bên một dòng sông nhỏ có một khoảnh đất là nơi yên nghỉ của ba tôi. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng chốc ngày ba từ giã cõi đời cũng đã ngót nghét gần mười năm. Mười năm đó, từ nỗi đau tận cùng đến đau đáu khôn nguôi, trong mẹ con tôi đã chuyển thành tĩnh lặng thương yêu.

Ba luôn ở bên con
Từ chuyến phượt khám phá làng Vân...

Gần đây, phượt trở thành trào lưu và sở thích của rất đông bạn trẻ. Xu hướng phượt không đơn thuần chỉ là trải nghiệm các cung đường khó hay khám phá văn hóa, vùng đất nơi mình đến mà còn kết hợp Teambuilding (xây dựng đội nhóm), các kỹ năng sinh tồn, đôi khi lồng ghép thêm hoạt động thiện nguyện.

Từ chuyến phượt khám phá làng Vân
Lão ngư kể chuyện đi biển

Những kinh nghiệm đi biển "xương máu" được truyền đời trong các gia đình ngư dân. Khi chưa có máy móc hiện đại, kinh nghiệm sóng nước là cứu cánh sinh kế của họ.

Lão ngư kể chuyện đi biển
Return to top