ClockChủ Nhật, 26/04/2015 15:51

Người Huế giữ sách

TTH - Người Huế có truyền thống đọc sách và lưu giữ để truyền lại cho con cháu như những tài sản quý. Dưới thời phong kiến, dù là người làm nghề nông, nghề ngư hay nghề giáo đều có khát vọng phải làm rạng danh dòng họ và con đường lý tưởng nhất để hiện thực hóa nó chính là học hành để ra làm quan. Người Huế xưa giáo dục truyền thống cho con cái bằng mọi cách phải tích cóp trao truyền kinh nghiệm, kiến thức; đặc biệt là sách vở. Và giá sách với những cuốn sách quý tại mỗi gia đình được đặt trang trọng tại “tây phòng” còn gọi là thư phòng. Giá sách này được xem như linh hồn của nền giáo dục truyền thống Huế.

Tủ sách đó được trao truyền qua nhiều thế hệ. Và nếu sách có chữ ký của những người đã sưu tầm, gìn giữ nó thì giá trị của sách càng nhân lên gấp bội. Ngày xưa, có những cuốn sách rất mỏng, chỉ vài chục trang giấy, nhưng giá trị nó mang lại ý nghĩa vô cùng. Những trang sách đó đã dìu dắt, nuôi dưỡng tâm hồn nhiều thế hệ đến tận ngày nay. Trân quý như vậy nên việc đọc sách càng phải được coi trọng: đọc sách phải như thế nào, cầm ra sao, không được gấp bìa cong vênh... nếu nằm nghiêng, nằm ngửa, đọc xong tiện tay vứt bừa qua một bên thì là tư cách chưa bảo đảm, thái độ dành cho sách chưa ổn.

Độc giả đến xem sách tại buổi trưng bày và giới thiệu sách nhân Ngày Sách Việt Nam tại Huế
Vì vậy, đừng ngạc nhiên khi ai đó thấy khó khăn trong việc hỏi các nhà nghiên cứu để mượn sách của họ. Bởi có những cuốn phải đổi bằng mồ hôi, nước mắt của bao thế hệ mới có được tủ sách như vậy. Hiện, tại Huế có nhiều tủ sách giá trị “không đo đếm được”, như: thư viện sách tư nhân của nhà nghiên cứu Nguyễn Hữu Châu Phan (con của Kỹ sư lâm nghiệp Nguyễn Hữu Đính); nhà nghiên cứu Hồ Tấn Phan, Phan Thuận An...
Ngày nay, người đọc có thể tiếp cận với sách bằng nhiều kênh khác nhau: chỉ cần một chiếc thẻ đọc, ta có thể đến thư viện và được tiếp cận với cả kho tàng tinh hoa, tri thức của nhân loại hay ngồi nhà với một cú “click” chuột, tác phẩm nào cũng có thể bày ra trước mắt. Cả một “mâm cỗ” thịnh soạn với nhiều món: ngon có, dở cũng nhiều; nhưng quan trọng là người đọc cần tỉnh táo chọn cho mình món ăn phù hợp. Xác định món nào cần cho mình trong lúc này, trong ngày mai và cho về sau. “Tôi mong các bạn có nhiều đam mê với sách và việc đọc sách. Xem đó là thói quen mình phải tập hàng ngày. Tìm tòi để đọc, thiếu thì khắc phục, thừa thì mình chắt lọc ra những cái cần thiết cho bản thân”, TS Trần Đình Hằng Phân viện trưởng Phân viện Nghiên cứu văn học nghệ thuật Việt Nam tại Huế chia sẻ.
Bài, ảnh: Liên Minh
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

“Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”

Đó là chủ đề của Trại sáng tác văn học, nghệ thuật do Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy phối hợp với Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật tỉnh khai mạc sáng 15/4 tại làng cổ Phước Tích, xã Phong Hòa (Phong Điền).

“Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”
Ba luôn ở bên con

Một sớm mùa thu, tôi rẽ sương cũng mẹ đi vào lối vắng. Ở nơi đây, cảnh vật thường xuyên thay đổi, dù một năm mẹ con tôi đến những bốn, năm lần. Sự thay đổi ấy ứng với từng mùa, khi những hàng cây thi nhau lột xác, lũ chim chóc thay lời ca tiếng hát, mây trời và làn nước cũng thường biến đổi sắc màu theo từng tháng năm. Ở nơi đó, bên một dòng sông nhỏ có một khoảnh đất là nơi yên nghỉ của ba tôi. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng chốc ngày ba từ giã cõi đời cũng đã ngót nghét gần mười năm. Mười năm đó, từ nỗi đau tận cùng đến đau đáu khôn nguôi, trong mẹ con tôi đã chuyển thành tĩnh lặng thương yêu.

Ba luôn ở bên con
Từ chuyến phượt khám phá làng Vân...

Gần đây, phượt trở thành trào lưu và sở thích của rất đông bạn trẻ. Xu hướng phượt không đơn thuần chỉ là trải nghiệm các cung đường khó hay khám phá văn hóa, vùng đất nơi mình đến mà còn kết hợp Teambuilding (xây dựng đội nhóm), các kỹ năng sinh tồn, đôi khi lồng ghép thêm hoạt động thiện nguyện.

Từ chuyến phượt khám phá làng Vân
Lão ngư kể chuyện đi biển

Những kinh nghiệm đi biển "xương máu" được truyền đời trong các gia đình ngư dân. Khi chưa có máy móc hiện đại, kinh nghiệm sóng nước là cứu cánh sinh kế của họ.

Lão ngư kể chuyện đi biển
Return to top