Thể thao trong nước

Phong Điền: Khai mạc giải cầu lông gia đình lần thứ nhất

ClockThứ Sáu, 22/06/2018 15:30
TTH.VN - Kỷ niệm Ngày gia đình Việt Nam (28/6/2001- 28/6/2018), sáng 22/6, tại Trung tâm Văn hóa Thể thao, UBND huyện Phong Điền khai mạc giải cầu lông gia đình lần thứ nhất năm 2018.

Quảng Điền: Phấn đấu trên 97% hộ gia đình đạt chuẩn văn hóaTiêu chí đánh giá là sự hài lòng của dânVài suy nghĩ về đánh giá tài - đức cán bộViệt Nam đứng thứ 40 trong danh sách “Những quốc gia tốt nhất”

 

Một pha thi đấu tại giải

Tham dự giải năm nay có hơn 50 vận động viên đến từ các xã, thị trấn và cơ quan, đơn vị đóng trên địa bàn huyện thi đấu ở các nội dung: Đôi vợ - chồng, đôi bố - con trai, đôi mẹ - con gái, đôi bố - con gái và đôi mẹ - con trai.

Đây là những gia đình, vận động viên tiêu biểu đã được tuyển chọn qua vòng thi ở cơ sở; là dịp để các gia đình giao lưu, học hỏi, nâng cao ý thức rèn luyện thể dục thể thao, khỏe để làm việc và lao động tốt; đồng thời là dịp để đánh giá một cách đầy đủ, toàn diện hơn những mặt tiến bộ, hạn chế, tồn tại, rút ra những bài học kinh nghiệm về công tác phát triển thể dục thể thao quần chúng ở cơ sở.

Hoạt động này có ý nghĩa thiết thực góp phần xây dựng tổ ấm gia đình mạnh khỏe, hạnh phúc và đẩy mạnh cuộc vận động “Toàn dân rèn luyện thân thể theo gương Bác Hồ vĩ đại”.

Tin, ảnh: Hải Huế

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ

Sáng 15/4, Cục Chính sách, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam phối hợp với Bộ Chỉ huy Quân sự (CHQS) tỉnh tổ chức Lễ bàn giao di vật, kỷ vật của liệt sĩ cho thân nhân 2 gia đình liệt sĩ tại Thừa Thiên Huế.

Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ
Lòng biển

“Lòng biển rộng đến chừng nào?”. Khôi vẫn thường hỏi thế mỗi khi lang thang trên bãi biển. Tuy chẳng rõ, nhưng với anh biển mênh mông lắm.

Lòng biển
Không thể “nhỏ hơn”

Ngót nghét cả mấy năm nay nội tôi già ốm. Nội một mình ở quê nên cả nhà tôi thay nhau tối về chăm mệ. Nội vẫn đi lại được nhưng tuổi đã 85 nên biết đâu được “trái gió trở trời”, không thể lường hết mọi chuyện xảy ra ba tôi phải làm ngay lịch phân công để đêm nào cũng có người bên cạnh mệ. Lo ăn sáng cho nội, tôi mới phát hiện ở làng Dã Lê quê tôi nằm cạnh Quốc lộ 1A có một quán cháo gạo lứt cá kho tuyệt ngon. Không chỉ nội mà cha con tôi ăn quen nên ai cũng nghiện.

Không thể “nhỏ hơn”
Ngọn hải đăng

Những lá thư anh viết cho tôi đều trên giấy học trò. Giữa thời buổi điện thoại di động, điện thoại bàn, thậm chí chỉ cần có một chiếc điện thoại thông minh với 4G là có thể nói chuyện, nhắn tin cho nhau. Vậy mà, anh vẫn viết thư cho tôi. Anh giải thích: “Hiện tại trên thế giới, người Pháp vẫn viết thư cho nhau, bởi nhìn mặt chữ như nhìn mặt người. Vả lại, chỉ có chữ viết mới có thể nói hết lời yêu thương”. Anh đã tạo cho tôi một thói quen nhận thư vào mỗi tuần. Chính từ những lá thư anh gởi, tôi mới phát hiện ra rằng, người đưa thư trong xóm tôi vẫn phải đưa thư đúng 7 ngày trong tuần. Anh dùng chiếc bì thư bán ở bưu điện để gởi. Nét chữ của anh cứng rắn khác với tính tình hiền dịu của anh.

Ngọn hải đăng
Return to top