Cuộc đàm thoại vừa kết thúc, Bin – nhân viên bán cà phê ngồi ở bàn bên cạnh đã lên tiếng khi tôi còn chưa kịp suy nghĩ xem phải tìm cách gì để cùng nhà trường giúp người nghèo: “Cô soạn nội dung để con đưa lên facebook kêu gọi. Đồ mới thì không biết răng chứ đồ cũ chắc sẽ có nhiều người đóng góp đó cô”. Không kịp bất ngờ, tôi vừa khen cậu thanh niên này lanh lợi, vừa viết một bài kêu gọi giúp trường để hai cô cháu đưa lên trang facebook cá nhân. Chỉ một phút sau, và cứ thế liên tục chúng tôi nhận được nhiều bình luận và cả những tin nhắn trong messenger, thông tin địa chỉ nhà yêu cầu chúng tôi đến tận nơi để nhận hàng hỗ trợ.
Tôi thì đi làm, Bin ở nhà vừa bán hàng vừa nhận chăn màn, quần áo của những người chở hàng hỗ trợ trực tiếp đến rồi sắp xếp, phân loại lại đã là quá nhiều việc. Vì thế , khi nhận những tin nhắn, vì lý do nào đó người hỗ trợ yêu cầu chúng tôi đến tận nơi nhận hàng khiến tôi thấy căng thẳng. Chưa biết sắp xếp thời gian thế nào để nhận được nhiều hàng hỗ trợ nhất thì tôi lại nhận được điện thoại của Bin: “Cô ơi, có mấy người nhắn địa chỉ vô messenger của con. Chừ con đi đến nhà họ để chở đồ về, bên trang của cô có ai không để con đi luôn”; “Có, nhưng người thì ở tận Bến xe phía Bắc, người ở trên phường An Tây, một mình Bin đi có nổi không?”; “Chắc cũng mất nhiều thời gian, nhưng gắng chút thôi cô, để nhanh đủ chuyến xe mang ra cho người nghèo sớm hôm mô họ có chăn đắp bớt lạnh hôm nớ”.
Thế là, nhanh hơn dự tính của chúng tôi, sau hơn 1 ngày, chuyến xe chở hơn 200 chiếc chăn cũ có, mới có cùng nhiều quần áo, sách vở chúng tôi kêu gọi được đã đến với phụ huynh, học sinh Trường TH Hòa Mỹ. Cũng ngay chiều hôm đó, những clip ghi lại hình ảnh các cụ già, em nhỏ có chăn trải trên nền xi măng, trên những chiếc giường gỗ đơn sơ được cô hiệu trưởng và giáo viên nhà trường quay lại, gửi cho chúng tôi. Tôi thì đã nhìn thấy Bin tủm tỉm cười khi chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại.
Chỉ sống bằng đồng lương phụ bán cà phê, cuộc sống của Bin vẫn còn nhiều thiếu thốn, nhưng người thanh niên đó đã rất vui khi được góp chút công sức để giảm bớt khó khăn do thiên tai gây ra cho bà con vùng trũng. Tôi cũng biết rằng, những ngày sau lũ, những tấm lòng như Bin có ở khắp nơi trên dải đất miền Trung và cả nước.
ĐĂNG VIỆT