ClockThứ Ba, 30/10/2018 09:35

Tan vỡ

TTH - “Họ chỉ xỉn. Và làm người khác tan vỡ cuộc sống” – đó là cách mà Thu Hà – một bạn ở Hà Nội gọi tên về việc những người quá chén, say rượu và không kiểm soát được hành vi khi tham gia vào cuộc sống, nhất là khi tham gia giao thông và gây ra những tổn thất vô cùng lớn cho người khác. Cho cả chính bản thân họ, gia đình họ.

Tiết giảm nạn lạm dụng rượu biaTác hại của rượu, bia và những con số đáng báo độngĐừng đổ tại rượuRượu bia và vi phạm luật giao thông

Tôi đọc bài Hà. Nhận ra cách mà cô thể hiện thái độ, cũng như sự đồng tình của rất nhiều chia sẻ và comment sau đó. Lên án, chỉ trích, lo âu, quan ngại là những điều có thể nhận thấy ngay từ những con chữ. Cũng dễ dàng nhận thấy là đa phần cách bày tỏ hay quan ngại đều là phụ nữ. Nhiều chị em chỉ còn biết phó mặc và buông xuôi vì người thân của họ gần như đang lâm vào một cuộc chiến bia, rượu để chứng tỏ tư cách bản thân mà quên đi những người yêu thương của mình, gia đình mình và cả cộng đồng xã hội xung quanh mình. Cũng vì tình trạng này, mà nhiều người đã trở thành nạn nhân của một tệ nạn. Những cái chết đột ngột và đau đớn. Đằng sau sự ra đi ấy là tổn thất không dễ gì bù lấp của biết bao gia đình; là những chấn thương và di chứng để lại sau tan vỡ. Là những số phận bị đánh cắp hay thay đổi. Là những vấn đề không chỉ thuộc về gia đình mà còn là gánh nặng của an sinh xã hội...

Cũng ngày hôm qua, một cô gái khác đã chia sẻ về tin nhắn cuối cùng của người bạn thân lúc gần 0 giờ về việc say xỉn; và cuộc đi vào cõi hư vô của bạn cô vào lúc gần sáng khi chưa đến tuổi 30. Cô kể về cha mẹ của bạn đã vật vã đòi thế thân cho con trai khi chạy nhào vào bệnh viện để ôm con lần cuối. Dù nguyên nhân giống nhau, nhưng những khoảng rỗng toác, nứt vỡ hun hút và lòng người quặn thắt chắc chắn không phải ai cũng như ai. Điểm chung là họ cần phải có rất nhiều thời gian để vơi đi...

Tôi – nói thật là không hiểu vì sao không ít người thuộc cánh nam giới lại lấy bia rượu để thể hiện bản thân mình. Chúng ta đang sống trong thời đại nào chứ? Liệu có thể tin cậy những người không thể nói không với bia rượu, với những cuộc nhậu tối ngày khi họ còn không quý ngay chính bản thân họ? Liệu có thể cùng nhau một cách bình thản và yên ổn với những người luôn tìm cho mình một chỗ ngồi ở đâu đó, cuộc nào đó, với những người nào đó chỉ để nâng lên đặt xuống? Và rõ ràng những lý do nào khác cũng chỉ là ngụy biện. Liệu trong số đó, có ai thấy rùng mình trước thông số người Việt mình đã chi 9 tỉ USD cho rượu bia trong năm qua và khoản tiền này gấp 3 lần chi cho y tế và 72 lần chi cho phát triển thể thao -  theo khảo sát của Công ty nghiên cứu thị trường Fitch - và Việt Nam cũng đã đứng vào danh sách của những nước có tỷ lệ ung thư cao nhất thế giới, trong đó có nguyên nhân từ bia rượu quá độ!

Một người quen của tôi đến năm 60 tuổi mới bắt đầu cuộc sống. Đó là khi chị được thảnh thơi lo cho đời mình mà không sợ những đêm đợi chồng về sau cuộc nhậu. Không sợ phải chịu đựng những trận đòn vô cớ khi chồng chị không kiểm soát được hành vi. Không còn những ngày đêm ra vào bệnh viện chăm chồng bị ung thư với những cơn đau vật vã. Những lúc chị không còn biết bấu víu vào ai vì bạn bè của chồng chị đã ở đâu hết...

Nhưng có bao nhiêu người có thể bắt đầu lại như chị và bao nhiêu người đành chấp nhận cuộc sống bị tan vỡ và những nỗi đau còn lớn hơn cả sự tan vỡ?

Khang Nhiên

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ

Sáng 15/4, Cục Chính sách, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam phối hợp với Bộ Chỉ huy Quân sự (CHQS) tỉnh tổ chức Lễ bàn giao di vật, kỷ vật của liệt sĩ cho thân nhân 2 gia đình liệt sĩ tại Thừa Thiên Huế.

Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ
Lòng biển

“Lòng biển rộng đến chừng nào?”. Khôi vẫn thường hỏi thế mỗi khi lang thang trên bãi biển. Tuy chẳng rõ, nhưng với anh biển mênh mông lắm.

Lòng biển
Không thể “nhỏ hơn”

Ngót nghét cả mấy năm nay nội tôi già ốm. Nội một mình ở quê nên cả nhà tôi thay nhau tối về chăm mệ. Nội vẫn đi lại được nhưng tuổi đã 85 nên biết đâu được “trái gió trở trời”, không thể lường hết mọi chuyện xảy ra ba tôi phải làm ngay lịch phân công để đêm nào cũng có người bên cạnh mệ. Lo ăn sáng cho nội, tôi mới phát hiện ở làng Dã Lê quê tôi nằm cạnh Quốc lộ 1A có một quán cháo gạo lứt cá kho tuyệt ngon. Không chỉ nội mà cha con tôi ăn quen nên ai cũng nghiện.

Không thể “nhỏ hơn”
Ngọn hải đăng

Những lá thư anh viết cho tôi đều trên giấy học trò. Giữa thời buổi điện thoại di động, điện thoại bàn, thậm chí chỉ cần có một chiếc điện thoại thông minh với 4G là có thể nói chuyện, nhắn tin cho nhau. Vậy mà, anh vẫn viết thư cho tôi. Anh giải thích: “Hiện tại trên thế giới, người Pháp vẫn viết thư cho nhau, bởi nhìn mặt chữ như nhìn mặt người. Vả lại, chỉ có chữ viết mới có thể nói hết lời yêu thương”. Anh đã tạo cho tôi một thói quen nhận thư vào mỗi tuần. Chính từ những lá thư anh gởi, tôi mới phát hiện ra rằng, người đưa thư trong xóm tôi vẫn phải đưa thư đúng 7 ngày trong tuần. Anh dùng chiếc bì thư bán ở bưu điện để gởi. Nét chữ của anh cứng rắn khác với tính tình hiền dịu của anh.

Ngọn hải đăng
Du lịch cắm trại “bùng nổ”

Du lịch cắm trại đang thu hút nhiều người tham gia, chủ yếu là các bạn trẻ. Ngày hè, vào dịp cuối tuần hay vào các kỳ nghỉ ngắn ngày, nhiều nhóm bạn, gia đình, người thân tìm nơi tĩnh lặng để được hòa mình vào thiên nhiên, cảm nhận cuộc sống yên bình…

Du lịch cắm trại “bùng nổ”
Return to top