ClockThứ Hai, 26/07/2010 17:52

Để biết chắc chắn rằng không phải là đàn ông

TTH - Đọc Tiểu thuyết đàn bà của Lý Lan (NXB Văn nghệ - TP Hồ Chí Minh, 2008)

Giữa rất nhiều sách văn học, giữa quá nhiều lời lăng xê, chọn một cuốn của một nhà văn nữ, tôi đã chọn Tiểu thuyết đàn bà của Lý Lan.

Đọc một mạch. Không hẳn vì hấp dẫn, không hẳn vì ly kỳ éo le. Mà chỉ đơn giản vì đó là số phận của những người đàn bà. Đích thực đàn bà. Nên, nhạy cảm là họ, cô độc là họ, khoan dung là họ, tin yêu mãnh liệt là họ, yếu mềm là họ, mà thứ tha nhân hậu cũng là họ. Chỉ những người đàn bà đích thực họ mới đủ sức sống trọn vẹn trong suốt chiều dài của tác phẩm mà nhà văn đã hoài thai suốt 15 năm mới cho ra đời mà vẫn còn quắt quay lo chưa trọn vẹn ấy.

Tiểu thuyết đàn bà không có nhiều đất cho đàn ông. Hiển nhiên xâu chuỗi tác phẩm toàn những nhân vật đàn bà. Nhà văn Liên Thoa, Liễu, chị Đen, Không Bé… Đó là những nhân vật không bình yên. Ngay cả những người đàn bà xưa tổ dù hiện lên vài ba nét mơ hồ cũng mang dáng dấp giông bão. Đó là hành trình đi tìm chính mình của những con người đơn độc. Một Liên Thoa cứng cỏi nhưng cực kỳ yếu đuối khi đối diện với mình trong những giấc mơ. Là Không Bé không khóc nhưng luôn tự chậm nước mắt một mình. Là Liễu dịu dàng chịu đựng và đầy khoan dung tha thứ… Tất cả làm nên một bức tranh đầy những nỗi lo âu.
 
Với bút pháp mới mẻ, tác giả vừa sử dụng phép đồng hiện vừa mang tính chất tự sự khiến câu chuyện cứ mơ hồ bởi sự đan cài giữa quá khứ và hiện tại. Giọng điệu có nhiều thay đổi qua những trích đoạn khác nhau nhưng lại có sự tiếp nối giữa hành động của các nhân vật khiến mạch chuyện vừa sinh động lại vừa tạo ra kết cấu chặt chẽ. Ngôn ngữ vừa rủ rỉ vừa dẫn dắt nên đôi khi người đọc có cảm giác đang bước chung với đời sống của nhân vật. Có lẽ vì vậy đã tạo nên sự thuyết phục cho độc giả .
 
Chiều dài trong Tiểu thuyết đàn bà của Lý Lan  không tính bằng đời người mà tính bằng những day dứt trăn trở. Nhưng bởi các nhân vật - họ là đàn bà, nhà văn – người viết là đàn bà, người đọc này cũng là đàn bà, nên khi gặp cái kết rằng tất cả đã tìm ra được con đường mình đi, con đường mình về, như một kết hậu hiển nhiên, là thấy thở phào nhẹ nhõm.
 
Sóc Nguyên
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Giữ bài ca, truyền điệu múa

Với nhiều cách làm khác nhau, việc truyền dạy và giữ gìn các làn điệu dân ca, dân vũ truyền thống của đồng bào các dân tộc thiểu số ở A Lưới đã và đang được duy trì.

Giữ bài ca, truyền điệu múa
Khai trương Phố đi bộ Hai Bà Trưng

Ngay sau lễ khai trương là “Lễ hội Chào hè Huế 2023” với chương trình Carnival Sắc màu du lịch trên tuyến phố đi bộ. Đây là hoạt động khởi đầu cho chuỗi lễ hội, sự kiện của ngành du lịch trong năm 2023 và hưởng ứng Festival Huế 2023.

Khai trương Phố đi bộ Hai Bà Trưng
Sâu lắng tiếng lòng người nữ

“Khi mỗi gương mặt là một bông hồng...” Không hiểu sao hôm nay khi nhìn những nghệ sĩ biểu diễn ca Huế với chủ đề “Tiếng lòng người nữ” tại thính phòng Ca Huế 25 Lê Lợi, trong tôi lại gợi lên câu hát ấy.

Sâu lắng tiếng lòng người nữ
“Gặp lại” nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

Với triển lãm ảnh “Trịnh Công Sơn - Lần đầu gặp lại”, những người yêu mến cố nhạc sĩ tài hoa được gặp lại ông trong những khoảnh khắc đời thường, giản dị.

“Gặp lại” nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
Return to top