ClockThứ Hai, 20/04/2020 09:22

Xin giúp đỡ gia đình ông Võ Văn Đác qua cơn hoạn nạn

TTH - Đầu tháng 4/2020, anh Võ Văn Hưng (con ông Đác), trú tại thôn Phường Hóp (Phong An, Phong Điền) bất ngờ phát bệnh tâm thần. Sau khi nhập Bệnh viện Tâm thần (Kim Long, TP. Huế) cấp cứu, anh Hưng và vợ là chị Lê Thị Hiền bị cách ly do dịch COVID-19. Hai đứa con nhỏ phải nhờ đến ông, bà nội bệnh tật chăm nom, hoàn cảnh rất đáng thương…

Người cha bệnh tật và 6 đứa trẻCác con của chị Sen mong được “tiếp sức” để đến trường

Hai đứa con nhỏ của anh Hưng, chị Hiền đang được ông bà nội bệnh tật chăm sóc

Giữa lúc đại dịch COVID-19 diễn biến phức tạp, gia đình ông Võ Văn Đác và bà Hồ Thị Muống lại gặp hoàn cảnh éo le, khó khăn hơn khi người khỏe mạnh, lao động chính trong gia đình là anh Hưng phát bệnh tâm thần.

Bà Muống kể: “Chồng bà tham gia quân đội, chiến đấu ở biên giới phía Bắc. Năm 1982, ông Đác hoàn thành nghĩa vụ trở về địa phương và bắt đầu phát bệnh tâm thần, không làm được việc gì. Hàng ngày, ông phải uống thuốc chữa bệnh tâm thần (thuốc do Trạm Y tế xã Phong An cấp). Riêng bản thân bà thì bị bệnh, phải cắt 1 quả thận, không làm được việc gì nặng, chỉ quanh quẩn ở nhà chăm ông và làm những việc vặt trong gia đình”.

“Nhà có 5 sào lúa đều do Hưng đảm nhận từ lúc trồng đến lúc thu hoạch. Ngoài làm ruộng, Hưng đi làm bóc vỏ cây tràm, phụ thợ hồ và bất cứ việc gì người khác kêu để nuôi sống cả gia đình. Nay, Hưng phát bệnh tâm thần rồi, không biết cuộc sống gia đình tôi sẽ ra sao…”. Bà Muống than thở.

Qua tìm hiểu chúng tôi được biết, chị Hiền (vợ anh Hưng) làm tại Công ty Scavi nhưng do con nhỏ, nên đành phải ở nhà chăm con. Tai họa bất ngờ ập xuống gia đình nhỏ này vào một tối đầu tháng 4. Sau một ngày phụ hồ vất vả trở về, anh Hưng bỗng phát bệnh. Nhà neo người nên đoàn viên thanh niên, bà con làng xóm cùng vợ đưa anh Hưng nhập viện.

Anh Lê Văn Thân, Bí thư Chi đoàn thôn Phường Hóp cho biết, khi đưa anh Hưng vào bệnh viện cấp cứu, gia đình không có một đồng nào. Chi đoàn đã vận động, quyên góp được 2,1 triệu đồng hỗ trợ gia đình vượt qua hoàn cảnh khó khăn trước mắt.

Chị Hồ Thị Búp, Phó Bí thư Xã đoàn Phong An thông tin: Gia đình ông Đác, anh Hưng có hoàn cảnh khó khăn, bệnh tật của xã Phong An. Hiện, cả gia đình ông Đác, bà Muống đang sống nhờ vào khoản trợ cấp ít ỏi mà ông Đác nhận được hàng tháng là 540.000 đồng. Nay anh Hưng đổ bệnh sẽ còn khó khăn hơn.

Thông qua bài viết này, chúng tôi mong các mạnh thường quân, những tấm lòng hảo tâm, cơ quan, đơn vị, ban ngành chung tay hỗ trợ cho gia đình ông Đác và anh Hưng.

Mọi tấm lòng hảo tâm có thể gửi trực tiếp về gia đình ông Võ Đác, thôn Phường Hóp, xã Phong An, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế (ba anh Hưng). hoặc Báo Thừa thiên Huế, 61 Trần Thúc Nhẫn, TP. Huế, điện thoại 0914078282, hoặc qua số tài khoản Báo Thừa Thiên Huế: 4011201000840 - Ngân hàng NN&PTNT Chi nhánh Trường An, tỉnh Thừa Thiên Huế (ghi hỗ trợ ông Đác, anh Hưng), chúng tôi sẽ trao tận tay cho gia đình ông Đác.

Bài, ảnh: Hải Huế

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bóng nắng

Bà Liếng sống một mình trong cái chòi dưới chân dốc Mù U. Nơi đó vắng ngắt, cánh đồng bỏ hoang, cỏ ngoi lên tới tận bờ, mấy con bò làng bên cũng chẳng buồn qua gặm những đám cỏ cằn khô. Bà Liếng là người đàn bà câm nên người làng quen gọi bà câm, quên mất cái tên Liếng từ bao giờ.

Bóng nắng
Cần suy nghĩ thấu đáo cho con

Nhận điện thoại của em gái, là giáo viên của một trường tiểu học; giọng em có vẻ gấp gáp, hốt hoảng, nhờ tôi tư vấn (vì trước đây tôi từng có thời gian công tác trong ngành tòa án).

Cần suy nghĩ thấu đáo cho con
Lời nói dối yêu thương

Bà Tới đang cầm những tờ màu xanh lá trên tay đếm đi đếm lại đến hai lần rồi gói ghém cẩn thận vào bị áo, lấy ghim ghim lại. Số tiền này bà vừa mới đi vay của cô Minh tạp hóa gần nhà. Năm nay làm ăn khốn khó, mùa màng thất bát, vợ chồng bà lo lắng mấy tháng nay. Tiền đâu lo Tết, mua cho lũ nhỏ cháu ngoại bộ quần áo đẹp, rồi nạp học phí kỳ 2 cho thằng Bi…

Lời nói dối yêu thương
Bông giấy vẫn nở dưới mưa xuân

Ngày ba mất, mắt mẹ buồn như cơn mưa mùa đông. Mẹ nhìn An như cây nhìn mưa, rũ rượi bên hông cửa. An lặng lẽ xếp từng chùm hoa giấy bỏ vào bao nilon. Năm nay không có tết rồi vì nhà cậu không ai buồn gắn những bông giấy nhỏ xinh để đem lên phố bán cho kịp người ta đưa ông Táo. Khi còn sống, ba An nói: “Cố mà giữ lấy nghề của tổ tiên. Ta không giàu vì những bông giấy Thanh Tiên mà giàu vì hồn quê, vì vốn văn hóa của một thời cha ông để lại”.

Bông giấy vẫn nở dưới mưa xuân
Tết muộn

Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng chài ven biển quanh năm đượm mùi tôm cá. Tết của những làng chài ven biển cũng không khác gì ở những nơi khác, có chăng chỉ là tuổi thơ của tôi gắn liền với những chuyến đi biển xa biền biệt của ba. Vì thời gian tết về thì ở chỗ chúng tôi cũng là lúc bắt đầu mùa cá. Khi ấy những người đàn ông sẽ dong thuyền ra khơi và có khi đi cả tháng trời mới về. Tết của chúng tôi khi ấy vừa là hòa vào không khí chung của ngày lễ cổ truyền, vừa là sự chờ đợi và cầu bình an cho những người chủ gia đình đang lênh đênh trên sóng.

Tết muộn

TIN MỚI

Return to top