Sinh ra và lớn lên ở Hội An. Đã từng làm “học trò trong Quảng ra thi” và nặng lòng với xứ Huế, thơ Đinh Lê Vũ vì vậy vẫn mang dáng dấp của một người nhu mì gần gũi với mảnh đất nhiều nhạc nhiều thơ. Và đó chính là những vần thơ trữ tình dễ làm rung động trái tim người đọc.

Như chùm thơ này, xin trân trọng giới thiệu với bạn đọc.
Đông Hà (giới thiệu)
 
Lời của mùa Xuân
 
Anh chở em vòng qua những bùng binh ngã ba, ngã tư
Qua những vườn cây, tường vôi
và quán cà phê xập xình khói thuốc
Rồi mình ngồi trên chiếc ghế đá quen ở đường Bạch Đằng nhìn
ra mặt sông loáng nước
Sông đang nói hộ một điều, em có nghe không ?
 
Anh đưa em đi dạo chợ hoa trong ngày lễ Thánh Valentine
Một đóa hồng nhung thay cho lời yêu đầu vụng dại
Bởi anh quá rụt rè nên lòng e ngại
Nhờ hoa nói hộ một điều, em có biết không ?
 
Anh cùng em đi về hướng tây hái lộc đầu năm
Lộc tình yêu trong tim anh cũng đang tưng bừng hé nụ
Rồi anh đưa em vòng qua chùa Chiêu Ứng xin xăm
Xăm có nói với em không, về một người thương em tên là Vũ?
 
 
Tưởng niệm
 
có một đêm nào như đêm xưa
có một mùa nào như mùa xưa
có bóng trăng nào gợi bao điều nuối tiếc
có góc phố nào rủ buồn ngày ly biệt
               
này nhé đêm xưa ta thắp nến chờ em
này nhé mùa xưa môi thơm như môi mềm
này nhé trăng xưa một màu trăng vàng võ
này nhé phố xưa người đi nghe mông mênh
.
này nhé tình xưa giờ tan theo sương mù
này thề hẹn xưa giờ thinh không âm u
này nụ hôn xưa, công viên xưa đầy nắng
này nhé tờ thư, lời yêu xưa thiên thu
.
này nhé mình ta nhớ người xưa thắt dạ
này nhé đường quen sao bây giờ thấy lạ
nhớ ly chè nóng ấm nồng một đêm mưa
nhớ quá bàn tay êm như là chiếc lá
 
.
này nhé nỗi buồn thắp dùm ta trắng trong
này nhé phận người như mây trôi long đong
này nhé ta về, ru tình ta với cỏ
nhớ tiếng chim xưa hồn nhiên trôi qua lòng...
                                                                                Đ.L.V