Đang sinh sống tại thành phố Hồ Chí Minh, nhưng Trần Áng Sơn đã có thời gian gắn bó với Huế. Khi chị gái ông, ca sĩ Mộc Lan lập gia đình cùng nhạc sĩ Châu Kỳ đã đưa ông cùng về Huế sinh sống. Vì lẽ đó mà trong thơ Trần Áng Sơn thấp thoáng bóng dáng miền núi Ngự sông Hương. Thừa Thiên Huế cuối tuần trân trọng giới thiệu đến bạn đọc những tác phẩm của nhà văn – nhà thơ Trần Áng Sơn.

Lý Hạnh giới thiệu
Tôi với Huế bơ vơ
                                            Tặng Hải Trung

Khi tôi về lỡ một câu hò mái đẩy
lỡ một nhịp cầu, lỡ một dòng sông
về đến Truồi tôi nhớ em
về đến Huế nhớ những đêm trăng lạc lối
tìm đâu thấy một nửa si mê một nửa đắm đuối
một nửa dại khờ bối rối tặng em
vẫn con đường ấy nửa lạ nửa quen
vẫn thành quách ấy nửa sáng đèn nửa tối
nhìn lại hình hài rong rêu cát bụi
em ơi và Huế ơi !
 

Hạ nhớ
 Mùa hạ anh nghe ẩm mốc thêm
đôi môi mình se sắt từng đêm
sân trường em đứng đăm đăm gió
lúa úa rơi đầy chắn lối quen
 
tình khúc vừa nghe qua nỗi nhớ
chiều xanh hiu hắt áo em bay
nụ cười nghe tiếng hoa son đỏ
tê buốt qua từng đọt móng tay
 
em về lối gió xanh xao bóng
quán nhỏ bên đường nhạc hắt hiu
một chỗ nào cho ta tình tự
một chỗ nào ta đánh mất nhau
 
Nhan sắc
                                Tặng chị Mộc Lan

Không soi nữa những hình xưa dáng cũ
Úa tàn rồi đâu mắt phụng mày ngài
Mành gương Tần với giai nhân ủ rũ
Rằng xuân sầu nhan sắc biết trao ai!

Rồi mai sau đàn ngọc chán tơ ngà
Chết muôn thuở trong lòng cô đơn ấy
Như bóng hình của một thời đã qua
Của một thời những ngày vui đi mãi

Đi là chết trong lòng người thiếu phụ
Thuở vắng chồng tê tái nét son môi
Mà năm tháng yêu đương cùng ân ái
Cũng tan dần theo bọt nước mây non.