Dự buổi chào cờ đầu tiên tại trường, trong tôi dậy lên một cảm giác nao nao khó tả. Không thể không xúc động khi lần đầu tiên được ngồi trên hàng ghế danh dự của thầy cô, được thử cảm giác là một cô giáo thật sự trước những cặp mắt ngơ ngác tò mò của học sinh. Và ghé mắt nhìn qua hàng ghế bên cạnh, đâu còn là cậu bạn sinh viên ở trường ngày nào mà là một anh bạn đồng nghiệp chững chạc và dễ thương quá chừng. Dường như làn gió nhẹ lan tỏa cũng hân hoan với tâm trạng chúng tôi. Cảm xúc lấn át cảm xúc, tôi bỡ ngỡ với những giây phút đầu tiên tại ngôi trường Gia Hội dấu yêu. Với nét cổ kính, rêu phong, ngôi trường vẫy chào chúng tôi sau những hàng cây đầu mùa trút lá, gợi nhớ trong tôi một thời áo trắng đã qua. Tôi bâng khuâng xao xuyến trước những gương mặt hồn nhiên của lũ học trò dễ mến, trước những ánh mắt thân thiện của thầy cô giáo… Cảm nhận ban đầu đã bừng lên trong tôi niềm háo hức đợi chờ mỗi giờ lên lớp. Tất cả, tất cả những ấn tượng tốt đẹp đầu tiên ấy phải chăng chính là dấu hiệu báo trước một đợt thực tập đầy ý nghĩa giữa một ngôi trường gần gũi, đơn sơ nhưng ấm áp vô cùng?
Từ những ngày đầu bỡ ngỡ không biết phải làm quen với học sinh như thế nào và làm gì để chiếm được tình cảm của các em, hồi hộp và lúng túng với những tiết dạy đầu tiên dần dần, tôi đã bắt nhịp được với môi trường sư phạm. Sự hướng dẫn tận tình và khoa học của cô giáo hướng dẫn, tôi đã hiểu thế nào là sự vất vả của một tiết đứng trên bục giảng, hiểu được ý nghĩa thật sự sau một giờ lên lớp thành công. Vui sướng biết bao khi được thấy hàng chục cặp mắt của học sinh chăm chú trên từng hàng chữ viết bảng xinh xinh, từng lời giảng nhiệt thành của cô giáo… Những giây phút trải nghiệm quý giá ấy chính là bài học lớn trong hành trang vào đời mà tôi không thể nào quên. Tôi đã từng nghĩ, quá khó để bước đi suôn sẻ mà không hề vấp ngã trên chặng đường thực tập suốt hai tháng liền. Những lo lắng dường như lấn át mọi niềm hứng khởi, những âu lo xoá đi mọi hăm hở và nhiệt huyết. Trong thâm tâm tôi thực sự sợ mình không đủ tự tin và năng lực để trải nghiệm thực tế, để làm những công việc của một người giáo viên trong tương lai. Thế nhưng, tất cả đã khác khi tôi đến với ngôi trường Gia Hội yêu thương. Chính ngôi trường này giúp tôi nhận ra niềm vui và ý nghĩa cao cả của công việc mình đang làm; giúp tôi hiểu được rằng, mọi sự cố gắng ắt sẽ không bao giờ vô nghĩa. Học sinh Gia Hội dễ gần và thật đáng yêu, thầy cô Gia Hội rất nhiệt tình và thân thiện, chính điều đó đã thắp lên trong chúng tôi niềm vui vô bờ.