Câu chuyện buồn xảy ra ở xã Lộc Sơn, huyện Phú Lộc. Nữ bị hại (50 tuổi), nhà thuộc diện hộ nghèo, đơn thân nuôi hai con. Vợ chồng hàng xóm (bị cáo), gia cảnh cũng khó khăn. Hai bên vẫn qua về với nhau, tình cảm như bao gia đình trong xóm. Cho đến một hôm xảy ra chuyện “động trời”.

“Trước đây hai nhà sống tình làng nghĩa xóm bình thường. Do tui có đứa em làm ăn bên Lào, nhờ giới thiệu giúp một người qua phụ. Tui có lòng thương, giới thiệu con gái lớn của chị, vì con bé này ở nhà không có công việc gì. Song, chị yêu cầu ứng trước 1 nghìn USD. Qua Lào làm móng tay, móng chân, gội đầu, làm chi mà ứng trước số tiền lớn như vậy, nên em tui không đồng ý. Ấy vậy mà chị ta nghĩ rằng do tui “xúi” đứa em không cho ứng tiền nên cứ mỗi lúc đi ngang qua nhà tui là chửi, lôi cả cha mẹ tui ra mà chửi. Có lần đánh tui khiến tui phải nằm nhà mất 1 tháng”- vợ bị cáo bức xúc trình bày trước hội đồng xét xử.

Bị hại lại cho rằng, gia đình bị cáo khinh mình nghèo, thân cô thế cô. “Bà đi qua đi lại ném đá vào nhà tui. Bà nói sẽ làm cho tui không ở được, phải bỏ xứ mà đi. Bà gây sự, đánh tui nên hai bên giằng qua giằng lại chứ tui mô đánh bà ta trước. Rứa mà khi ông xe thồ đang chở tui, chồng bà chạy theo nắm tóc tui giật kéo xuống, đánh tới tấp vào mặt, vào mắt tui. Chừ một bên mắt của tui không thấy gì, bên còn lại cũng yếu, nhìn mờ lắm. Tui còn đứa con 8 tuổi, nhưng chừ sức khỏe không còn làm răng nuôi con? Tui yêu cầu tòa xử bị cáo thật nghiêm, bồi thường sức khỏe cho tui”-bị hại ý kiến.

Bị cáo đánh vào mặt, mắt bị hại, khiến chị này chảy máu mắt, một bên mắt giờ không nhìn thấy gì, bên mắt còn lại cũng yếu. Cơ quan giám định kết luận thương tích 41%. Bị cáo bị truy tố, xét xử về tội “cố ý gây thương tích”.

TAND huyện Phú Lộc tuyên phạt bị cáo 3 năm tù, bồi thường cho bị hại hơn 40 triệu đồng. Bị cáo kháng cáo xin được hưởng án treo để có cơ hội ở ngoài tiếp tục lao động nuôi gia đình, kiếm tiền bồi thường dần dần cho bị hại. Bị hại cũng kháng cáo đòi tăng mức hình phạt đối với bị cáo, yêu cầu bồi thường hơn 100 triệu đồng.

Tại phiên phúc thẩm do TAND tỉnh xét xử, bị cáo cho rằng thương tích ở mắt bị hại không phải do bị cáo gây ra, nên kết luận thương tích 41% là “vô lý”. Đại diện viện kiểm sát, bác sỹ giám định có mặt tại phiên tòa căn cứ vào những chứng cứ, hồ sơ bệnh án, trên cơ sở pháp lý, khoa học giải thích, đồng thời không chấp nhận ý kiến mà bị cáo và luật sư bào chữa cho bị cáo nêu. Đại diện viện kiểm sát còn phân tích, hành vi bị cáo nắm tóc bị hại kéo xuống khi bị hại đang ngồi sau xe máy là rất nguy hiểm, có thể gây tai nạn dẫn đến chết người.

Sau hai ngày nghị án, TAND tỉnh công bố bản án, tuyên y án sơ thẩm, phạt bị cáo 3 năm tù. Bị cáo phải bồi thường cho bị hại hơn 40 triệu đồng. Vợ chồng, con cái bị cáo thẫn thờ nhìn nhau.

Được tự do, lao động làm ăn, vui vầy bên người thân gia đình là cuộc sống bình thường trước đây, nay trở thành ước muốn của “phía” bị cáo. Nhưng phải thi hành xong hình phạt tù, ước muốn ấy mới trở lại. Cái giá của sự thiếu kiềm chế, cách xử sự không đúng là quá đắt.

QUỲNH ANH