Trong ngôi nhà nền đất tuềnh toàng, một ông cụ câm lặng bởi bóng tối, lọm khọm ngồi nơi mép giường, bên cạnh đứa con trai không may bị bệnh tâm thần. Đó là bố của anh Đề, đã 80 tuổi, bị mù. Mẹ anh Đề (75 tuổi) đang lúi húi rửa mớ rau muống dưới dòng mương nước đen sì hôi hám, thấy khách lật đật vào nhà. Lấy chiếc ghế nhựa cũ kỹ mời khách ngồi, mẹ anh Đề ngại ngùng phân bua “vật dụng trong nhà chỉ có 3 chiếc ghế như này và 2 chiếc giường, cũng mối mọt hết rồi”.
Anh Đề cùng người cha 80 tuổi bị mù và người mẹ 75 tuổi. |
Giọng ngô nghê (của một người bị bệnh tâm thần), anh Đề kể: “Lúc trước lành lặn, em làm nghề thợ may. Cưới vợ được một năm rưỡi thì phát bệnh. Vợ em bỏ đi là do em cầm dao rượt, đuổi. Nhưng vì lúc đó bệnh phát nặng em mới làm vậy, chứ không cố ý. Sau lần đó, ngày nào em cũng uống thuốc của Bệnh viện Tâm thần, nên bệnh không phát nặng, mà chỉ thường xuyên bị đau đầu. Trước, em đi bán vé số, ngày cũng kiếm được 2-3 chục nghìn. Giờ tay bị run, đi xe đạp khó, khi đưa cho khách, vé số bị kẹp (dính với nhau). Mất vé số, bị đền tiền hoài nên em không đi bán nữa...”.
Cùng đơn xin giúp đỡ gửi Báo Thừa Thiên Huế, gia đình anh Tôn Thất Đề gửi kèm bản phô tô “Giấy xác nhận khuyết tật của UBND phường Hương An đối với anh Đề, xác định, dạng khuyết tật thần kinh, tâm thần, mức độ khuyết tật nặng; Giấy chứng nhận hộ nghèo của UBND thị xã Hương Trà đối với hộ anh Đề; Xác nhận của Bệnh viện Tâm thần Huế, xác nhận anh Đề bị tâm thần phân liệt, hiện đang điều trị ngoại trú. Theo gia đình anh Đề, họ đã có đơn gửi Hội chữ thập đỏ phường Hương An và thị xã Hương Trà để xin được giúp đỡ, nhưng chưa có hồi âm. |