ClockThứ Bảy, 05/10/2019 10:04

Áp lực... đích tôn

1. Mới cưới về, vợ chồng A. được mẹ gợi ý: “Mần chi thì mần, 2 vợ chồng phải “canh” như răng để có thằng cu đầu lòng cho chắc ăn...”. Là con độc đinh trong nhà, nghe mẹ quán triệt, A. cũng hiếu thuận làm theo, quyết tâm kiếm cậu nhóc đích tôn cho ba mẹ ấm lòng.

Một tháng trôi qua, vợ chồng A. được tẩm bổ bằng những món ăn bí quyết sinh con trai. Ngoài áp dụng chế độ ăn, uống, vợ A. còn áp dụng phương pháp y học là siêu âm noãn. Qua tháng thứ 2, thứ 3, rồi thời gian cứ thế kéo dài đến gần ngày kỷ niệm 1 năm ngày cưới, bụng vợ A. vẫn phẳng lì. Có lẽ do căng thẳng quá nên khó đậu, vợ chồng A. nghĩ thế, nên đâm nản, mọi chế độ ăn uống, kiêng khem, theo y học... đều bị bỏ cuộc.

Trong khi vợ chồng A. còn tâm lý “chủ quan” thì mẹ A. nóng ruột không kém, nhất là những lời hỏi han của bà con, chòm xóm cứ lởn vởn trong đầu mẹ A.: “Chúng nó kế hoạch thế nào mà mãi không chịu đẻ. Bữa nay “tịt” nhiều lắm, để lâu không khéo...”. Nghe đâu con nhà bà C. cách một ngõ kiệt hồi đầu do 2 vợ chồng theo học hàm học vị nên “kế hoạch”, mãi hơn 5 năm vẫn chưa có mụn con. Đến lúc có chút chức vị, có tiền thì lại phải bỏ thời gian, đổ ra hàng trăm triệu đồng để đi chữa hiếm muộn. Giật mình thoáng lo, mẹ A. đành đổi suy nghĩ tích cực, thôi con gì cũng là con, miễn có cháu ẵm cho vui cửa vui nhà. Nhưng chuyện có con với vợ chồng A. bây giờ không thể muốn là có liền được...

2. Gia đình bà K., gần một năm nay luôn xảy ra cảnh hục hặc, có lúc liên can đến tình cảm vợ chồng. Bà K. cứ một mực “bắt” cô con dâu đẻ thêm đứa nữa, cứ can thiệp, tính toán hết sức, trai hay gái bà chịu. Công việc vất vả, thu nhập không mấy dư giả, lo chuyện ăn tiêu cho cả nhà và việc học của 2 con gái, vợ chồng chị M. một mực trái ý bà K. Thế là, “cơm không lành, canh chẳng ngọt” xảy ra như cơm bữa và nguyên nhân vẫn do nguyện vọng có cháu trai nối dõi tổ tông. Hễ nghĩ đến 2 đứa cháu trai gọi bằng bà ngoại, bà K. càng thấy thèm và lại sinh sự với vợ chồng M. Trong một lần về quê chạp giỗ mới đây, lúc trở lên, tính khí bà K. như quay ngoắt 180 độ. Bà quan tâm, nói chuyện vui vẻ với 2 cô cháu nội, cận kề chia sẻ việc nhà với vợ chồng M. hơn.

Vô tình trong một lần gặp chị H., con ông bác của chồng mới rõ vì sao mẹ chồng mình thay đổi suy nghĩ tích cực như vậy, không bắt vợ chồng chị phải “nặn” cho bà “cây gậy” nữa. Chả là mấy chuyện xây nhà thờ họ, nhánh, xây lăng đắp mộ đều có công có của chị H. đóng góp. Từ khi ba mẹ chị H. mất, chị vẫn thờ tự, lo chuyện lớn chuyện nhỏ trôi tròn. Trò chuyện, chị H. nhỏ nhẹ mấy câu: “Có phúc thì có phần em à. Bao nhiêu cách để làm tròn bổn phận chữ hiếu, miễn sao để được tâm an”. Có lẽ, mẹ chồng M. cũng được đả thông tư tưởng này chăng?

HOÀI NGUYÊN

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Giữ cốt cách gia đình truyền thống Huế

Con người Huế có tính cách và lối sống đặc trưng, thể hiện qua sự kín đáo, ý tứ, trầm lặng, hoài cổ, hướng nội, nền nếp gia phong… Đó là đặc trưng của gia đình truyền thống Huế. Các gia đình Huế ngày nay vẫn giữ được sâu đậm thuần phong mỹ tục, nền nếp trong quan hệ gia đình. Đó là nhận định của PGS.TS. Nguyễn Văn Mạnh - nguyên Trưởng khoa Lịch sử, Trường đại học Khoa học, Đại học Huế khi bàn về gia đình truyền thống Huế trong xã hội hiện đại.

Giữ cốt cách gia đình truyền thống Huế
Chuyến trở về của cha

Năm tôi 49 tuổi, cha dẫn tôi về Huế. Cha bảo: “Rất có thể đây là chuyến thăm quê cuối cùng”. Gọi là dẫn nhưng thật ra có lúc tôi phải dìu đỡ ông. Ngoài 80, dù đầu óc vẫn còn minh mẫn nhưng các cơ quan hoạt động của người già đã đồng loạt rệu rã. Nhất là từ sau khi mẹ tôi mất, cha như yếu hẳn đi. Nỗi buồn bao giờ cũng là kẻ thù bào mòn sức lực. Cha ăn ít, nói ít, có hôm chỉ tha thẩn ngồi dưới tán cây sộp cổ thụ trước nhà. Hỏi gió máy quá cha ngồi đó làm gì, cha cười, bảo đang trò chuyện với thiên nhiên. Nhưng ông chỉ lắng nghe thôi, nào là tiếng lá rụng, tiếng chim ca, tiếng của con sóc nâu truyền cành ngó đôi mắt láo liên nhìn ông già tóc bạc nhấp chén trà lạt ướp hoa sói trong buổi sáng trời se se lạnh.

Chuyến trở về của cha
Ngõ nhỏ không tên

Cái cách hơi xuân đột nhiên từ từ len lỏi vào cuộc sống thường nhật khiến đôi người khẽ rùng mình vì lạnh. Nhưng đó là một cái lạnh khoan khoái. Người đàn ông đưa tay sờ vào mũi mình để tận hưởng cảm giác mới mẻ đầu ngón tay và nhìn ánh nắng từ từ buông xuống đoạn đường làng trước mặt, tinh nghịch nhảy lên đỉnh đầu đứa con trai nhỏ bên cạnh làm cu cậu khẽ xoa đầu mình làm anh bật cười. Cu cậu được bao nhiêu tuổi là từng ấy năm anh chưa về lại quê, bộn bề cuộc sống rồi lại vì nhiều lý do trong quá khứ, mãi đến giờ mới tranh thủ dịp Tết để đưa vợ con về thăm quê nội.

Ngõ nhỏ không tên
Return to top