ClockChủ Nhật, 08/01/2023 15:19

Mùa vỡ đất

TTH - Lưỡi cày của cha ấn xuống, những vồng đất màu nâu sậm bắt đầu cuộn dày lên. Chạy xăm xăm đuổi theo những đường cày để lần nhặt giun dế, tôi nghe đất ấm phủ lên chân mình.

Thăm đồng

Sau những ngày lướt thướt mưa dầm, bầu trời mặc dù chưa cao hẳn nhưng cũng đã tạnh ráo. Nắng từ trên những tàng cây bắt đầu tràn về. Vài chú chim nhỏ bám đuôi nhau đậu xuống đám cỏ lòng tong hót chít chiu.

Sớm đầu tiên hửng nắng sau đợt mưa dài, mẹ bao giờ cũng đi chợ thật lâu. Khi trở về, trong chiếc giỏ nhựa cỡ đại, mẹ sắp ra bao nhiêu hàng quà, thịt, cá… Mẹ bảo, chỉ nốt hôm nay rảnh nên phải chuẩn bị thật nhiều đồ dự trữ. Từ ngày mai, cha bắt đầu ra đồng cày đất, mẹ ở nhà cũng lo giống má để sàng sảy, xếp đặt phần nào trồng đồng cạn, phần nào gieo ruộng sâu.

Năm nào, mùa làm đất cũng trùng với mùa cần thúc béo đàn vịt để kịp bán dịp Tết. Nên nếu người lớn vác cày bừa, phân bón, hạt giống ra đồng thì mấy đứa trẻ sẽ được phân công nhiệm vụ cầm theo những chiếc xô, lon sắt để nhặt trùn về cho vịt.

Trong số các mảnh ruộng, ruộng nhà tôi lúc nào cũng nhiều trùn nhất. Bề mặt ruộng sủi lên rất nhiều ùn đất nhỏ mà người dân địa phương hay gọi là mún trùn. Bên dưới lớp mún dày là hang hốc được họ nhà trùn chọn làm tổ ấm. Mỗi đường cày ấn sâu xuống, từng vồng đất mới lại cuộn lên, lộ ra cơ man là trùn to, trùn mén. Những đứa trẻ thi nhau nhặt lấy nhặt để cho vào xô, hũ, rồi lại thoăn thoắt chạy bám theo những đường cày kế tiếp.

Để có được những bữa no cho lũ vịt suốt ngày nhao nhao, ù ù cạc cạc đòi ăn ở nhà, từ mùa trước, ba đã dự liệu đâu vào đó. Khi thu hoạch lạc, ba sẽ dùng liềm xoẹt xoẹt, cắt lấy phần gốc rồi chất vào bao đưa về nhà, còn đâu phần cành và lá xanh rì ba đem rải lên bề mặt ruộng để lá cây hoai mục tự nhiên. Năm nào trồng khoai tía, khoai từ thì những dàn dây khoai dài loằng ngoằng cũng được ba hạ xuống, cho nằm sạp áp đất để làm nhà cho trùn như vậy.

Với ba, những mảnh ruộng tơi xốp do những chú trùn làm thợ cày chính là của để dành màu mỡ từ những người nông dân yêu ruộng nương, luôn lao động với tinh thần không bao giờ lãng phí dù chỉ một chiếc lá cây.

Những ngày nắng đông, mặt trời không gắt nhưng không khí khô hanh đã nhanh chóng hút đi những vũng nước nhỏ còn đọng lại trên mặt ruộng pha cát. Từ mảnh ruộng nào đó thật xa, xôn xao vọng đến âm thanh của một gia đình đông người đang cười đùa, trò chuyện với nhau. Hẳn câu chuyện mùa màng trong gia đình ấy cũng giống như gia đình tôi. Vì đồng gần nhà nên sau khi đem một can trùn đầy về rải đầy sân cho lũ vịt, những đứa trẻ chạy ngay trở lại ruộng để phụ mẹ nhặt cỏ, đập đất.

Mùa này, đất tơi và mềm, hiếm hoi lắm mới có vài cục đất còn nguyên tảng. Mẹ sẽ lấy chiếc đùi vồ đập thùm thụp vào cục đất vài ba nhát, đất vỡ ra, tràn vào mặt ruộng. Tôi vừa nhặt cỏ, vừa ngước mắt nhìn lên, cánh đồng, biền bãi lúc đó như đang nối quê hương rộng dài thêm ra trong màu nắng mới.

Khác với không khí làm đồng hối hả vì phải chạy đua cùng mặt trời vào dịp hè, mùa làm đất, gieo hạt những ngày trước tết thong dong hơn. Hầu như không ai tính ngày, tính buổi mà chỉ tính theo đầu việc. Trong tiết trời có nắng nhưng hơi se lạnh, mọi người thong thả xới xáo đất đai, rắc xuống những đường cày thẳng băng như đường chỉ kẻ từng hạt lạc giống đỏ hồng. Cuối ngày, toàn bộ cánh đồng được lấp đất mới, trải ra thành một mặt phẳng ngút ngàn đến nỗi không thấy được đường biên.

Chỉ một tháng nữa thôi, những mầm xanh sẽ nhú lên, tẻ làm đôi, làm ba rồi bung thành cành lá. Khoảnh khắc đó, dù không còn cùng chúng bạn đuổi theo những đường cày, nhưng vẫn sẽ nghe được đâu đó mùi thơm của những thớ đất đang vỡ ra. Đất vỡ ra nuôi lớn cỏ cây, vỡ ra để lại thêm một mùa trù mật, xanh rì.

DIỆU THÔNG

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Về miền an tĩnh

Sáng sớm đầu hè, dạo xe qua cung đường gần chùa Từ Đàm, tôi bỗng ngẩn ngơ dưới triền hoa sứ trắng. Cùng những giọt hồng tía của tia sáng đầu ngày, những cánh hoa vươn lên, và hương thơm như được ủ thêm men say của sương đêm tối qua mà sáng nay càng nồng nàn, ngan ngát.

Về miền an tĩnh
Hiên nhà có mẹ

Phú trở về nhà khi bóng chiều đã ngả vàng. Đèn đường bật sớm. Ở đầu hẻm, nồi bún riêu của bà cụ cũng cạn đáy, chắc chỉ còn đủ tô cuối dành cho Phú.

Hiên nhà có mẹ
Niềm vui đời thường

Nhà có ba anh em thì anh trai cả và tôi đều sinh sống và làm việc ở tỉnh xa. May mà có vợ chồng cô em út làm nhà ngay trong vườn, sát cạnh nhà cha mẹ đã già yếu, đỡ đần sớm hôm lúc các cụ trái gió trở trời. Để phần nào “bù đắp” về việc mình không thể thường xuyên chăm sóc được cha mẹ, thời gian qua, lần nào về quê tôi thường đến siêu thị gần nhà, tranh thủ mua những loại thức ăn tốt cho sức khỏe của người già, cất vào tủ lạnh để cha mẹ dùng dần. Đồng thời, xin số điện thoại của nhân viên siêu thị, kết bạn zalo. Siêu thị có dịch vụ ship hàng tận nhà cho khách. Các bạn nhân viên cũng nhiệt tình tư vấn (gửi kèm hình ảnh qua zalo) nên dù ở xa, tôi vẫn có thể dễ dàng chọn lựa những loại trái cây tươi ngon cho cha mẹ.

Niềm vui đời thường
Xe không chỉ để đi

Nghe chồng bảo sắm ô tô, chị ngơ ngác, mồm mắt tròn xoe, giọng như hụt hơi: “Đi đâu mà mua xe?”. Anh cười, cái đầu húi cua lắc nhẹ, vẻ khó hiểu cùng lời nghi vấn cao ngạo: “Sao hỏi ngớ ngẩn thế?”. Nói rồi, anh đưa mắt nhìn con đường trước nhà, với dãy ô tô nối dài, tít đến đằng xa.

Xe không chỉ để đi
Lan tỏa giá trị sống bằng tình yêu ẩm thực

Đứng lớp dạy nấu ăn cho những người yếu thế trong xã hội, hay khi hướng dẫn cho các chuyên gia tìm hiểu về ẩm thực Huế, chị Lê Thị Thanh Hương (TP. Huế) luôn làm việc bằng một tình yêu say mê với ẩm thực. Không chỉ tận tâm giúp những người có hoàn cảnh thay đổi chất lượng cuộc sống, chị Hương còn tích cực lan tỏa văn hóa ẩm thực của quê hương đến với bạn bè quốc tế.

Lan tỏa giá trị sống bằng tình yêu ẩm thực
Return to top