leftcenterrightdel
 

Đúng hạn, mãi vẫn không thấy máy lạnh lẫn người của cửa hàng xuất hiện. Sốt ruột quá, anh chị điện thoại hỏi. Đầu dây bên kia nghe dạ dạ vâng vâng, bảo thông cảm chờ thêm cho ít tiếng, nắng nóng lắp đặt nhiều quá, thợ chưa về kịp. Đành phải chờ theo hẹn mới vậy, ai cũng có lúc kẹt, nên thông cảm. Nhưng đáo hạn mới mà cũng chưa thấy động tĩnh gì, lại gọi, lại khẩn khoản mong thông cảm, chờ cho chút nữa, cứ vậy kéo mãi đến hôm sau vẫn chưa thấy lắp đặt, mà tiền cọc thì chồng lỡ rồi, đôi co ngay lúc mới khai trương mở hàng mất hay. Giờ khai trương đã điểm, thôi, chấp nhận khai trương trước, máy lạnh sau, khách hàng chịu khó cùng “chịu nóng” vậy…

Chuyện bẵng đi một thời gian rồi cũng quên. Hôm qua đây, một người quen nhờ anh chở đi xem để mua một chiếc ti vi Sony 55 inch, tại người này không rành máy móc. Chạy lòng vòng một hồi, người quen bảo anh chở đến cửa hàng H. - địa chỉ được nhiều người giới thiệu là uy tín. Anh hơi chột dạ, nhưng nghĩ xưa khác nay khác, đồ điện máy bây giờ đầy, chắc chắn cửa hàng phải thay đổi cung cách làm ăn, cạnh tranh từng giờ từng phút, không thì mất mối. Vào cửa hàng, được giới thiệu hàng mẫu, đang ngần ngừ chút về giá cả thì chủ cửa hàng “gia” thêm cái voucher. Theo đó dùng voucher này để mua một số mặt hàng tại cửa hàng sẽ được giảm giá 500 ngàn/sản phẩm. Ngoài ti vi, người quen của anh còn định mua thêm cái quạt hơi nước, giá thấy để hơn 5 triệu, dùng voucher sẽ giảm được nửa triệu bạc, cũng đỡ. Thế nên quyết định chốt. Cho địa chỉ, hẹn thời gian mang ti vi về lắp ráp, hướng dẫn sử dụng. Riêng chiếc quạt sẽ tính sau. Chỉ có điều do không mang tiền mặt, nên người quen của anh thống nhất cứ chở hàng về, lắp đặt xong sẽ trả luôn trọn gói.

Về nhà, bố trí chỗ đặt ti vi, xong rung đùi chờ. Nhưng đến giờ, không thấy ti vi mà chỉ thấy điện thoại rung. Bên kia chủ cửa hàng xin hẹn hôm sau, lý do cũng là nhân viên kỹ thuật nhiều việc quá, chưa trở về kịp. Nhất trí cho hôm sau, rồi cũng không thấy. Khách hàng bực quá, chưa cọc kiếc gì nên chẳng lăn tăn vướng bận, cắt luôn, đi mua chỗ khác. Hàng điện tử bây giờ đầy! Vậy là anh lại chở đi, và ngay sau đó, ti vi về. Cũng nhân đó, hỏi giá cái quạt hơi nước cùng hiệu định mua, giá thấy chỉ có 3 triệu rưỡi. Suýt nữa còn hàm ơn cái voucher mua hàng.

Từ cái máy lạnh của anh, đến bây giờ là cái ti vi của người quen, rất lạ là thấy cung cách làm ăn của cửa hàng H. sao không thay đổi. Hay là cửa hàng chỉ chưng mẫu, còn sau đó có khách chốt mới điện để chuyển sản phẩm về. Không chủ động được nguồn hàng nên sinh ra thất tín (?!). Cơ chế thị trường, làm ăn như thế thì… chết. Nhưng thật vô duyên, chết hay không người ta tự lo, mình lo làm gì cho nhọc - Anh nghĩ và tự cười một mình cho cái sự bao đồng của mình…

THƯỢNG BÍCH