Nữ đồng nghiệp, Thiếu tá nhà báo Đặng Thu Hà (giữa) cùng đoàn tác nghiệp biển đảo , tác nghiệp trên điểm đảo Hòn Chuối

Chúng tôi ai nấy đều cố gắng tác nghiệp mọi lúc mọi nơi, “khai thác” thật sâu, thật nhiều về những người lính hải quân vượt mọi gian khổ, vững vàng nơi đầu sóng ngọn gió, cầm chắc tay súng ngày đêm canh giữ bình yên  Tổ quốc. 7 ngày, 5 điểm đảo và chặng đường dài trên biển. Tất cả đều phải gấp rút, dốc toàn tâm, toàn ý để có thể có tư liệu thực hiện những bài viết hay, sâu sắc.

Trên tàu có 130 phóng viên, đại biểu, cán bộ Bộ Tư lệnh Vùng 5 Hải quân và thủy thủ đoàn, nên sàn boong cũng là… giường ngủ. “Chiếc giường lớn” ấy dành cho nam giới. Các phóng viên nữ được xếp chỗ sinh hoạt trong phòng của thủy thủ. Phòng chỉ có 6 giường tầng nên sàn phòng cũng được tận dụng tối đa.

Trong không gian chật hẹp, mọi người dễ thông cảm, giúp đỡ nhau nên ai nấy cũng nhanh chóng thân thiết hơn. Đang tác nghiệp trên biển đảo, nhưng là phụ nữ nên hầu hết nữ phóng viên vẫn không quên làm đẹp. Quần áo thuận tiện cho việc tác nghiệp nhưng vẫn phải đẹp, thời trang. Thậm chí, nhiều nàng vẫn xúng xính váy áo mỗi lúc tác nghiệp tại các điểm thuận lợi.

Tôi để ý thấy một cô gái, hình thức có vẻ “cũ” bởi làn da, gương mặt vốn sạm nắng gió, lại không trau chuốt phấn son. Trang phục của bạn cũng độc một kiểu quần jean áo thun. Tôi thầm nghĩ, có lẽ bạn tự ti nên mới ít giao tiếp với các đồng nghiệp khác, chỉ thường hay cười cười, thay vì “buôn dưa lê” trong những thời gian nghỉ ngơi. Trong đầu tôi thoáng suy nghĩ, chắc cô nàng cũng chẳng làm nên bao nhiêu “cơm cháo” từ chuyến tác nghiệp này.

Kết thúc chuyến tác nghiệp, trước khi chia tay, phóng viên trong đoàn “kết” facebook. Trở thành bạn bè trên mạng xã hội, tôi, bạn và nhiều đồng nghiệp trong đoàn có cơ hội cập nhật thông tin về cuộc sống, công việc thường ngày của nhau nhiều hơn. Bạn khiêm tốn nhắn, nếu bài tôi đã được đăng, gửi để bạn cùng đọc. Không lâu sau đó, tôi “choáng” vì trang facebook cá nhân của bạn ngập tràn lời chúc của người thân, đồng nghiệp, bạn bè bởi bạn là “chủ nhân” của bút ký 3 kỳ "Ba cô giáo trên đỉnh Lùng Cúng" đoạt giải nhất cuộc thi viết “Những tấm gương bình dị mà cao quý” lần thứ 10 năm 2018 do Báo Quân đội Nhân dân, Vụ Báo chí- xuất bản (Ban Tuyên giáo Trung ương), Nhà xuất bản Quân đội Nhân dân và Tổng Công ty cổ phần dịch vụ kỹ thuật Dầu khí Việt Nam thuộc Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam phối hợp tổ chức.

Lúc này tôi mới biết bạn là nhà báo, Thiếu tá Đặng Thu Hà (Báo Quân đội Nhân dân). Vào đường link để đọc loạt bài của bạn viết về 3 cô giáo vượt qua những gian nan, thiếu thốn, vất vả, bám trụ tại bản Lùng Cúng, xã Nậm Cỏ, huyện Mù Cang Chải, tỉnh Yên Bái, mảnh đất khó khăn nhất của cả nước, là vùng "4 không" (không điện, không nước sạch, không sóng điện thoại, không trạm y tế) để mang cái chữ và yêu thương đến cho học trò, tôi mới hiểu bạn đã  vượt qua những chặng đường hiểm trở đầy nguy hiểm sau trận lũ quét, đã “cháy” ngọn lửa đam mê, trách nhiệm, hết lòng vì công việc; đã dành trọn vẹn cảm xúc cho những điều tốt đẹp, để tác nghiệp, thực hiện thành công tuyến bài, lan tỏa thông điệp đẹp đẽ vào cuộc sống.

Trong những ngày ngắn ngủi cùng tác nghiệp nơi biển đảo, tôi đã có những suy nghĩ “xem nhẹ” bạn. Ấy vậy mà ẩn sau bề ngoài có vẻ “cũ” vì gương mặt không “tô điểm”, những bộ trang phục giản đơn, là một trái tim cháy hết mình với nghề, với những điều tốt đẹp, đáng để học hỏi.

Bài, ảnh: Quỳnh Anh