ClockThứ Hai, 01/01/2024 07:01

Nôn nao tết

TTH - Những cuộc gọi đường dài của mẹ dạo gần đây sôi nổi hơn hẳn. Hôm qua, mẹ còn được em dâu bày cho cách gửi ảnh qua zalo, thế là nguyên buổi sáng điện thoại liên tục ting ting báo tin nhắn. Mở ra, tôi mới hay ở quê đã rục rịch chuẩn bị tết trước cả tháng trời.

Ở lại với biên cươngTết của những người lính xa nhàĐi chợ Tết quê cuối năm

 

Trong những bức hình, mọi người đang xới đất, vào luống ở khu vườn trước ngôi nhà. Những bao hạt ngò, cải, xà lách, rau dền, tần ô được mẹ để dành từ mùa trước, bây giờ rơi xuống, sắp sửa nhú mầm non. Ông, bà, ba, mẹ, em trai, em dâu và mấy đứa cháu loanh quanh in dấu trong mảnh vườn, người nào cũng vừa làm vừa rộn ràng cười nói. Gia đình đầm ấm bao giờ cũng gợi rõ cảm giác mùa xuân.

Ở quê tôi bây giờ vẫn còn nhiều đất, nhưng chỉ những gia đình có người già mới còn giữ được những khu vườn hài hòa màu xanh, trĩu cành hoa trái. Người ở quê nôn nao tết khi những mảnh vườn liên tục được xới đất, làm cỏ. Thời điểm này, các gian bếp cũng rục rịch nấu nướng, xông, sên. Nhìn khói bay, nhìn cảnh người đi ra đi vào liên tục từ lối cửa hông, ang nước, tôi như đoán được, ngửi được những mùi thơm thật thơm. Những bánh, kẹo, dưa, mứt chế biến bằng thói quen, công thức không đổi mà sao năm nào tầm này vị giác cũng thòm thèm, nôn nao.

Ở quê, những ngày cuối năm nông nhàn nên càng ngóng tết, còn người ở phố, tết cũng vô hình tìm đến trong tâm thức, suy nghĩ bao người. Những người đàn ông trong gia đình lo tăng ca, “cày cuốc” để đem tiền về cho vợ, đem tiền về cho mẹ. Gương mặt giới phụ nữ lại toát rõ vẻ ưu tư. Chị em đang suy tính, sắp xếp lại các khoản chi phí, quà cáp, những cuộc thăm xa, viếng gần trong hơn tuần nghỉ lễ.

Tôi còn nhớ, cuối năm kia, cuối năm kìa hay gần nhất là trong những cuộc gặp vào tháng Chạp năm ngoái, tôi và đứa bạn thân hễ gặp nhau là tự động bật ra câu cửa miệng: “Bây giờ chỉ có trẻ con mới thích tết, người lớn tụi mình chỉ cấp tập, mệt mỏi, có gì mà trông”. Khẳng định như tuyên ngôn nhưng rồi nội dung của cuộc nói chuyện sau đó của hai đứa cũng chẳng có gì khác ngoài những cảm xúc về tết. Chúng tôi kháo nhau năm nay sẽ mua mấy bộ áo quần mới cho con, có nên sắm lại đôi giày cho chồng, sẽ chưng loại hoa gì, đặt bánh ở hàng nào ngon, giò thủ, chả lụa, trái cây địa chỉ nào uy tín, chất lượng nhưng vẫn giữ được mức giá vừa phải? Thế đấy, dù năm dư, năm khó thì gia đình nào đến tết cũng vun vén, đắp đổi được cái tết theo tiêu chuẩn của riêng mình.

Những sớm mùa đông bây giờ se se, gần trưa, không gian phủ đầy nắng ấm, một mùi nhang trầm tỏa ra từ góc quán quen cũng bất giác làm ta nhớ đêm giao thừa quây quần trao đi bao lời chúc nhau.

Tết đâu chỉ là một “lập trình” có sẵn, tết là sự chờ đợi, là cuộc hẹn của tình thân khi trái tim ai cũng nôn nao, tha thiết những hình dung.

DIỆU THÔNG
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Giữ cốt cách gia đình truyền thống Huế

Con người Huế có tính cách và lối sống đặc trưng, thể hiện qua sự kín đáo, ý tứ, trầm lặng, hoài cổ, hướng nội, nền nếp gia phong… Đó là đặc trưng của gia đình truyền thống Huế. Các gia đình Huế ngày nay vẫn giữ được sâu đậm thuần phong mỹ tục, nền nếp trong quan hệ gia đình. Đó là nhận định của PGS.TS. Nguyễn Văn Mạnh - nguyên Trưởng khoa Lịch sử, Trường đại học Khoa học, Đại học Huế khi bàn về gia đình truyền thống Huế trong xã hội hiện đại.

Giữ cốt cách gia đình truyền thống Huế
Chuyến trở về của cha

Năm tôi 49 tuổi, cha dẫn tôi về Huế. Cha bảo: “Rất có thể đây là chuyến thăm quê cuối cùng”. Gọi là dẫn nhưng thật ra có lúc tôi phải dìu đỡ ông. Ngoài 80, dù đầu óc vẫn còn minh mẫn nhưng các cơ quan hoạt động của người già đã đồng loạt rệu rã. Nhất là từ sau khi mẹ tôi mất, cha như yếu hẳn đi. Nỗi buồn bao giờ cũng là kẻ thù bào mòn sức lực. Cha ăn ít, nói ít, có hôm chỉ tha thẩn ngồi dưới tán cây sộp cổ thụ trước nhà. Hỏi gió máy quá cha ngồi đó làm gì, cha cười, bảo đang trò chuyện với thiên nhiên. Nhưng ông chỉ lắng nghe thôi, nào là tiếng lá rụng, tiếng chim ca, tiếng của con sóc nâu truyền cành ngó đôi mắt láo liên nhìn ông già tóc bạc nhấp chén trà lạt ướp hoa sói trong buổi sáng trời se se lạnh.

Chuyến trở về của cha
Ngõ nhỏ không tên

Cái cách hơi xuân đột nhiên từ từ len lỏi vào cuộc sống thường nhật khiến đôi người khẽ rùng mình vì lạnh. Nhưng đó là một cái lạnh khoan khoái. Người đàn ông đưa tay sờ vào mũi mình để tận hưởng cảm giác mới mẻ đầu ngón tay và nhìn ánh nắng từ từ buông xuống đoạn đường làng trước mặt, tinh nghịch nhảy lên đỉnh đầu đứa con trai nhỏ bên cạnh làm cu cậu khẽ xoa đầu mình làm anh bật cười. Cu cậu được bao nhiêu tuổi là từng ấy năm anh chưa về lại quê, bộn bề cuộc sống rồi lại vì nhiều lý do trong quá khứ, mãi đến giờ mới tranh thủ dịp Tết để đưa vợ con về thăm quê nội.

Ngõ nhỏ không tên

TIN MỚI

Mẫu hộp quà tết sang trọng in logo thương hiệu
Return to top