ClockThứ Hai, 01/01/2024 07:01

Nôn nao tết

TTH - Những cuộc gọi đường dài của mẹ dạo gần đây sôi nổi hơn hẳn. Hôm qua, mẹ còn được em dâu bày cho cách gửi ảnh qua zalo, thế là nguyên buổi sáng điện thoại liên tục ting ting báo tin nhắn. Mở ra, tôi mới hay ở quê đã rục rịch chuẩn bị tết trước cả tháng trời.

Ở lại với biên cươngTết của những người lính xa nhàĐi chợ Tết quê cuối năm

 

Trong những bức hình, mọi người đang xới đất, vào luống ở khu vườn trước ngôi nhà. Những bao hạt ngò, cải, xà lách, rau dền, tần ô được mẹ để dành từ mùa trước, bây giờ rơi xuống, sắp sửa nhú mầm non. Ông, bà, ba, mẹ, em trai, em dâu và mấy đứa cháu loanh quanh in dấu trong mảnh vườn, người nào cũng vừa làm vừa rộn ràng cười nói. Gia đình đầm ấm bao giờ cũng gợi rõ cảm giác mùa xuân.

Ở quê tôi bây giờ vẫn còn nhiều đất, nhưng chỉ những gia đình có người già mới còn giữ được những khu vườn hài hòa màu xanh, trĩu cành hoa trái. Người ở quê nôn nao tết khi những mảnh vườn liên tục được xới đất, làm cỏ. Thời điểm này, các gian bếp cũng rục rịch nấu nướng, xông, sên. Nhìn khói bay, nhìn cảnh người đi ra đi vào liên tục từ lối cửa hông, ang nước, tôi như đoán được, ngửi được những mùi thơm thật thơm. Những bánh, kẹo, dưa, mứt chế biến bằng thói quen, công thức không đổi mà sao năm nào tầm này vị giác cũng thòm thèm, nôn nao.

Ở quê, những ngày cuối năm nông nhàn nên càng ngóng tết, còn người ở phố, tết cũng vô hình tìm đến trong tâm thức, suy nghĩ bao người. Những người đàn ông trong gia đình lo tăng ca, “cày cuốc” để đem tiền về cho vợ, đem tiền về cho mẹ. Gương mặt giới phụ nữ lại toát rõ vẻ ưu tư. Chị em đang suy tính, sắp xếp lại các khoản chi phí, quà cáp, những cuộc thăm xa, viếng gần trong hơn tuần nghỉ lễ.

Tôi còn nhớ, cuối năm kia, cuối năm kìa hay gần nhất là trong những cuộc gặp vào tháng Chạp năm ngoái, tôi và đứa bạn thân hễ gặp nhau là tự động bật ra câu cửa miệng: “Bây giờ chỉ có trẻ con mới thích tết, người lớn tụi mình chỉ cấp tập, mệt mỏi, có gì mà trông”. Khẳng định như tuyên ngôn nhưng rồi nội dung của cuộc nói chuyện sau đó của hai đứa cũng chẳng có gì khác ngoài những cảm xúc về tết. Chúng tôi kháo nhau năm nay sẽ mua mấy bộ áo quần mới cho con, có nên sắm lại đôi giày cho chồng, sẽ chưng loại hoa gì, đặt bánh ở hàng nào ngon, giò thủ, chả lụa, trái cây địa chỉ nào uy tín, chất lượng nhưng vẫn giữ được mức giá vừa phải? Thế đấy, dù năm dư, năm khó thì gia đình nào đến tết cũng vun vén, đắp đổi được cái tết theo tiêu chuẩn của riêng mình.

Những sớm mùa đông bây giờ se se, gần trưa, không gian phủ đầy nắng ấm, một mùi nhang trầm tỏa ra từ góc quán quen cũng bất giác làm ta nhớ đêm giao thừa quây quần trao đi bao lời chúc nhau.

Tết đâu chỉ là một “lập trình” có sẵn, tết là sự chờ đợi, là cuộc hẹn của tình thân khi trái tim ai cũng nôn nao, tha thiết những hình dung.

DIỆU THÔNG
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bên ngoài ô cửa có mây bay

Cơn đau bất ngờ ập đến khiến cả người Trúc toát hết mồ hôi lạnh. Cô đưa tay giật chiếc khăn trùm vướng víu trên đầu. Từng giọt mồ hôi túa ra như hạt đậu trên chiếc đầu không còn một sợi tóc của Trúc.

Bên ngoài ô cửa có mây bay
Đôi mắt hoa cúc biển

Tôi không thích cái cách hắn bước vào cuộc đời tôi nhẹ tênh đến thế, không thích cả cách hắn cười mỗi khi hắn tỏ ý trêu tôi, thậm chí cả ghét với việc hắn khoe đã làm xong một bài thơ và lấy tôi làm “nàng thơ” của hắn. Tôi ghét việc hắn tỏ ra là lãng tử, nghĩ mình lúc nào cũng được khối con gái theo và cả việc tán tỉnh được tôi chỉ là vấn đề thời gian như cách mà hắn nói với đám bạn của hắn. Thế mà trời xui đất khiến thế nào chúng tôi lại vào chung một tổ hợp văn chương: Hắn làm thơ còn tôi viết văn.

Đôi mắt hoa cúc biển
Hong củi sưởi ấm quê

Tháng Mười, những cơn gió lành lạnh vi vút cửa sổ bên nhà, lớp bùn đất, cây cối ngổn ngang sau trận bão đang nằm chờ tay người dọn. Mẹ đứng ngồi không yên, ra vào liên tục. Chiếc nón lá ngấm nước bao ngày nay, đã đen và có dấu hiệu mốc. Mùi ẩm ướt bay khắp gian nhà vừa mới được chút nắng le lói chiếu qua. Cứ thế rồi tháng Mười đến, mang theo những mong manh ùa về nơi căn bếp ám mùi khói chiều. Dàn củi được mẹ sắp ngay ngắn, củi tươi, củi khô để tách riêng, củi lớn mẹ dùng để nấu bánh, chạy mối buổi sáng sớm.

Hong củi sưởi ấm quê
Làng trong nỗi nhớ

Ba năm sau, Huân mới có dịp về làng Dương Nỗ. Sau khoảng thời gian dài dằng dặc xa làng, những lời hẹn thề sẽ trở về làng trong một ngày không xa tưởng chừng đã đi vào quên lãng.

Làng trong nỗi nhớ

TIN MỚI

Mẫu hộp quà tết sang trọng in logo thương hiệu
Return to top