ClockThứ Bảy, 09/03/2019 12:28

Trưởng thành

Chờ những yêu thương

Từ ngày công ty nhận được ít việc làm, con trai chị là kỹ sư có ý định nghỉ hẳn để cùng với người bạn hùn vốn mở nhà hàng kinh doanh. Chị không yên tâm. Dù sao làm việc nhà nước vẫn ổn định hơn. Khi nghỉ hưu có lương, đỡ phải lo nhưng nó nhất quyết bỏ việc. Chị nhờ người thân xin chuyển chỗ làm việc cho con. Chiều mẹ, con trai đến nhận việc ở một trường dạy nghề. Ngày hôm sau, cháu bảo với mẹ: “Con thấy học sinh ít, phần dạy không đúng chuyên ngành của con. Con không làm việc ở đó nữa”! Chị lại xin chỗ khác. Lần này thì đúng ngành cháu được đào tạo. Cháu cũng đến phỏng vấn, nhưng cố tình trả lời sai để trượt! Chị đành bất đắc dĩ để con trai tự lập nghiệp kinh doanh.

Nó mới 27 tuổi. Chồng mất, chị là giáo viên, chẳng biết kinh doanh buôn bán gì nên không thể giúp con được. Vừa lo lắng, vừa thương con phải tự mình bươn chải, vất vả. Chị biết, khi chồng chị còn sống, con trai chẳng phải lo nghĩ gì. Giờ ba mất, nó trở thành trụ cột gia đình. Lo kiếm tiền phụ thêm giúp mẹ. Kinh doanh không phải dễ. Nào là tiếp thị, quảng cáo, giải quyết “đầu vào”, “đầu ra”, lo trả tiền cho nhân viên. Nhìn con trai suốt ngày lo công việc, đêm về tính toán, chị xót xa. 

Tuổi trẻ giờ đã khác xa thời chị ngày xưa. Năng động, sáng tạo và có chút liều lĩnh. Biết tính toán nên con trai có thu nhập tạm ổn và có điều kiện báo hiếu với mẹ. Năm đầu tiên, kinh doanh thành công, con sắm sửa cho chị đủ thứ. Từ các tiện nghi trong gia đình, đến máy di động khá sang trọng. Thuốc bổ, áo quần, giày dép đẹp. Quà cho cả ông ngoại, các dì, các o của cháu. Khi ba chị bị ốm nặng, nằm bệnh viện ba tháng, anh em trong gia đình chị thay nhau túc trực 24/24 giờ chăm sóc cụ. Con trai tình nguyện trực buổi trưa để chăm ông ngoại. Cháu  bảo: “Đó là giờ căng thẳng nhất trong ngày, các dì, các cậu và mẹ lớn tuổi rồi, không trụ được lâu, để con trực”. Chị cảm động vô cùng. Con trai chững chạc hẳn lên. Kinh doanh có tiền, lại sống hiếu thảo. Thấy con kiếm tiền khá nhanh, chị lại lo. Không biết nó có làm gì không hợp pháp? Thỉnh thoảng chị lại nhắc nhở: “Con luôn ghi nhớ, ông nội là liệt sĩ, ba con từng đi tù Côn Đảo nhé. Làm gì cũng phải xứng đáng với sự hy sinh của ông, cha”.

Hôm ba chị ra viện, nhìn con trai chở ông ngoại trên chiếc xe ô tô cháu mới mua sau 5 năm làm việc bằng sức lao động của mình, chị rưng rưng! Giờ chị không còn cảm giác ngại ngùng khi ngồi cùng bạn bè, nói chuyện về việc làm của con cái. Chị cảm thấy tự hào khi con trai chị trưởng thành, đúng đắn trong quyết định lựa chọn công việc của mình.

ĐINH HOÀNG XUÂN HỒNG

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Kịp thời cứu 3 người bị đuối nước

Ngày 21/11, Thượng tá Lê Thị Hồng Nhung, Trưởng Công an huyện Quảng Điền cho biết, lực lượng Công an huyện đã kịp thời ứng cứu 3 người trong 1 gia đình bị đuối nước tại xã Quảng Vinh.

Kịp thời cứu 3 người bị đuối nước
Gìn giữ giá trị văn hóa truyền thống gia đình

Nhờ những biện pháp phòng, chống bạo lực gia đình được triển khai đồng bộ và tích cực, số vụ bạo lực ngày càng giảm. Việc hỗ trợ các nạn nhân bị bạo lực gia đình được tiến hành kịp thời.

Gìn giữ giá trị văn hóa truyền thống gia đình
Hoàng hôn chợ làng

Nói đến ông già Chơn bán chiếu ở chợ Bà Sửu, người ta nhắc ngay tới con Cộc. Cộc là con chó bị người ta vứt ở đống rác phía sau chợ làng, ông Chơn nhặt về nuôi lúc nó mới vài ngày tuổi, còn chưa mở mắt. Nghe đâu tình cờ gặp bữa chiếu ế chẳng bán được chiếc nào, ông gánh đi quanh, rao khản cả tiếng cũng chẳng ai mua. Vừa mệt vừa rã hai cái cẳng, ông quảy cái gánh ra về.

Hoàng hôn chợ làng
Bên ngoài ô cửa có mây bay

Cơn đau bất ngờ ập đến khiến cả người Trúc toát hết mồ hôi lạnh. Cô đưa tay giật chiếc khăn trùm vướng víu trên đầu. Từng giọt mồ hôi túa ra như hạt đậu trên chiếc đầu không còn một sợi tóc của Trúc.

Bên ngoài ô cửa có mây bay
Return to top