ClockChủ Nhật, 29/09/2019 08:30

Lạc nhau

TTH - Có vẻ như một số rất đông trong chúng ta đang ngày một có nhiều bạn bè hơn trên không gian mạng. Thi thoảng, chúng ta lại nghe, hoặc đọc được những câu đại loại như, phải sắp xếp và unfriend một số người để có thể xác nhận những mối quan hệ mới khi danh sách bạn bè trên facebook đã đạt ngưỡng.

Gắn kết yêu thương

Cũng có vẻ như trong không gian này, ai cũng bận rộn với những mối quan tâm riêng. Một hình ảnh quen thuộc, có thể thấy ở bất cứ đâu là điện thoại trên tay và người ta ai cũng chú mục vào màn hình. Những ngón tay cũng lướt lên và lướt xuống liên tục ở trên đó. Có vẻ như không có gì xa lạ với những gì thuộc về thế giới này khi mọi tin tức, hình ảnh… liên tục được cập nhật. Mọi thứ dường như đã trở nên đơn giản hơn bao giờ hết khi ta có thể làm việc, họp trực tuyến, đi chợ hay shopping trực tuyến, mừng sinh nhật, đám cưới hay những chuyện tương tự qua các phần mềm, hay tài khoản ngân hàng được liên kết. Có vẻ như con người gần như đã được đặt trong vòng quay với những chu trình khép kín, những tiện ích khép kín… trong một không gian vô cùng rộng lớn.

Giữa những điều được xem là đương nhiên này, tôi lại cứ nghĩ về sự cô đơn. Cái cảm giác về sự bỏ rơi và đôi khi, là lẻ loi đến vô cùng giữa thế giới được kết nối qua wifi, 3G, 4G hay sắp tới là 5G. Những bữa cơm cha mẹ gần như là độc thoại khi con cái vừa ăn vừa chăm chú nhìn vào màn hình. Những bữa gặp gỡ, cà phê hay thậm chí là đi dạo phố của mọi người nữa – chúng gần như bị chi phối bởi những tiếng chuông điện thoại, những âm thanh báo tin nhắn, tin chat. Những bàn tay dường như không thể từ chối những âm thanh báo hiệu ấy. Chúng sẽ bồn chồn lắm nếu không thao tác trên máy. Điều này dường như đã được chấp nhận như một thói quen nhưng chắc chắn, sẽ có những câu chuyện bị gián đoạn, những vấn đề bị bỏ ngỏ…

Các bạn trẻ trong quán cafe chỉ chăm chú vào điện thoại ít khi thấy nói chuyện với nhau. Ảnh: MQ

Tôi đã ngồi quan sát rất lâu trong một quán cà phê trong một ngày thứ bảy. Rất đông khách nhưng không có cảnh ai đó tỳ tay lên mặt bàn chăm chú nhìn hay lắng nghe câu chuyện từ phía người đối diện mình. Một vài bạn khác chọn ghế quay ra mặt đường. Họ cũng không phải lặng im ngắm cảnh mà cũng chăm chú lướt những ngón tay trên màn hình. Một vài nhóm khách sau khi loay hoay chọn góc để chụp ảnh cùng nhau lại yên lặng trên ghế của mình, hình như họ đang cập nhật lên facebook những hình ảnh mới nhất sau khi chọn lọc và chỉnh sửa. Ít ai nói chuyện với ai. Có vẻ như không ai nhìn thấy tôi.

Tối trước, khi cả gia đình ngồi bên bếp nướng ở hiên nhà, nhân một ngày trời chuyển và lay phay một chút mưa, tôi đã nhắc, không biết đến lần thứ mấy những đứa con của mình về việc đặt máy xuống. Nhưng có lẽ, điều cần yêu cầu là nên tắt máy, hoặc chí ít là tắt âm thanh báo vì chẳng mấy khi, cả nhà mới có buổi sum họp giữa những bộn bề ngày thường.

Hôm đó, tôi đã nói với con gái của mình, về sự thiếu kết nối và cô đơn dựa trên tứ của ai đó “anh ấy yêu cô/cô yêu tôi và tôi lại yêu một người con gái khác” thành “cô chat với tôi, tôi chat với bạn ấy và bạn ấy lại chat với một người nào đó khác”. Ờ thì mọi việc đều có thể, nhất là khi mình không thể biết chắc được những điều từ phía bên kia. Trong thế giới trên điện thoại, có vẻ như chúng ta vẫn có lắm bạn bè nhưng trong cuộc đời này, có vẻ như rất rất nhiều người đã lạc mất nhau nếu không đặt điện thoại sang một bên. Như buổi sum họp bên bếp nướng của nhà tôi, chẳng hạn.

Yên Minh

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Kịp thời cứu 3 người bị đuối nước

Ngày 21/11, Thượng tá Lê Thị Hồng Nhung, Trưởng Công an huyện Quảng Điền cho biết, lực lượng Công an huyện đã kịp thời ứng cứu 3 người trong 1 gia đình bị đuối nước tại xã Quảng Vinh.

Kịp thời cứu 3 người bị đuối nước
Gìn giữ giá trị văn hóa truyền thống gia đình

Nhờ những biện pháp phòng, chống bạo lực gia đình được triển khai đồng bộ và tích cực, số vụ bạo lực ngày càng giảm. Việc hỗ trợ các nạn nhân bị bạo lực gia đình được tiến hành kịp thời.

Gìn giữ giá trị văn hóa truyền thống gia đình
Hoàng hôn chợ làng

Nói đến ông già Chơn bán chiếu ở chợ Bà Sửu, người ta nhắc ngay tới con Cộc. Cộc là con chó bị người ta vứt ở đống rác phía sau chợ làng, ông Chơn nhặt về nuôi lúc nó mới vài ngày tuổi, còn chưa mở mắt. Nghe đâu tình cờ gặp bữa chiếu ế chẳng bán được chiếc nào, ông gánh đi quanh, rao khản cả tiếng cũng chẳng ai mua. Vừa mệt vừa rã hai cái cẳng, ông quảy cái gánh ra về.

Hoàng hôn chợ làng
Bên ngoài ô cửa có mây bay

Cơn đau bất ngờ ập đến khiến cả người Trúc toát hết mồ hôi lạnh. Cô đưa tay giật chiếc khăn trùm vướng víu trên đầu. Từng giọt mồ hôi túa ra như hạt đậu trên chiếc đầu không còn một sợi tóc của Trúc.

Bên ngoài ô cửa có mây bay
Return to top