ClockThứ Sáu, 25/11/2016 05:46

Nỗi đau từ tổ ấm

TTH - Ngay trước Ngày quốc tế phòng chống bạo lực gia đình (25/11), trên địa bàn tỉnh xảy ra một vụ giết người đáng tiếc ở xã Phú Thuận (Phú Vang).

Theo thông tin ban đầu, xuất phát từ mâu thuẫn gia đình, con trai lớn chửi bới, hành hung bố vì cho rằng bố mình thường xuyên đánh mẹ; em trai bênh bố đâm chết anh ruột.

Bạo lực gia đình đã và đang là vấn đề nhức nhối mang tính toàn cầu, gây ra nhiều hậu quả cho con người. Đó là hình ảnh đáng xấu hổ, làm xói mòn các giá trị truyền thống tốt đẹp, không chỉ gây tan vỡ từng gia đình mà còn ảnh hưởng đến trật tự an toàn xã hội. Theo Luật  Phòng, chống bạo lực gia đình được Quốc hội thông qua năm 2007, hành vi bạo lực gia đình được xác định là hành vi cố ý của các thành viên trong gia đình gây tổn hại hoặc có khả năng gây tổn hại về thể chất, tinh thần, kinh tế đối với thành viên khác trong gia đình. Như vậy đối tượng, nạn nhân và hành vi bạo lực gia đình rất đa dạng. Đó là bạo lực giữa vợ chồng với nhau, của người lớn với trẻ em (cha mẹ bạo lực con cái, ông bà bạo lực cháu, anh chị bạo lực với nhau), bạo lực giữa các thành viên lớn tuổi (anh chị em, mẹ chồng nàng dâu, em chồng chị dâu...) hay bạo lực ngược (con cái bạo lực cha mẹ, cháu ngược đãi ông bà).

Nghiên cứu năm 2012 của Liên hợp Quốc tại Việt Nam chỉ ra rằng, bạo lực gia đình gây ảnh hưởng lớn đến tốc độ phát triển kinh tế - xã hội của Việt Nam. Ước tính chi phí của bạo lực gia đình đối với phụ nữ ở Việt Nam: chi phí thực trả và thu nhập bị mất lên tới gần 1,41% GDP (khoảng 2,5 triệu tỉ đồng) năm 2010. Ngoài ra, nghiên cứu cũng nêu rõ những phụ nữ là nạn nhân của bạo lực có thu nhập ít hơn 35% so với những người không bị bạo lực, điều đó tiếp tục ảnh hưởng đáng kể đến nền kinh tế quốc dân. Tổng mức năng suất lao động bị mất theo ước tính là 1,78% GDP.

Tuy nhiên, thực tế hiện nay, do ảnh hưởng của chế độ Nho giáo, việc chồng bạo hành vợ, cha mẹ bạo hành con thường được cho qua hoặc không muốn “vạch áo cho người xem lưng” nên vẫn âm ỉ xuất hiện ở các gia đình. Chúng tôi từng tiếp nhận đơn kêu cứu của một phụ nữ bị chồng thường xuyên bạo hành. Khi phóng viên vào cuộc điều tra và gần đi đến hồi kết thúc, chị lại xin rút đơn do áp lực áp gia đình, sự hứa hẹn của người chồng và hơn hết chị không muốn con rơi vào cảnh có mẹ lại thiếu cha… Chính tâm lý là mảnh đất đất màu mỡ cho bạo lực gia đình tồn tại nhức nhối và chỉ khi có vụ việc thương tâm mới được cơ quan chức năng vào cuộc, điển hình là vụ bạo hành gia đình xảy ra ở xã Phong Mỹ (Phong Điền) năm 2014, người chồng dã man đánh gãy tứ chi của vợ

Loại bỏ bạo lực gia đình ra khỏi đời sống, nhất là bạo hành với phụ nữ và trẻ em không chỉ ngăn chặn từ gốc những nỗi đau về thể xác, tinh thần, là tiền đề xây dựng tổ ấm gia đình mà còn là mục tiêu cấp bách, quan trọng của mỗi quốc gia và cộng đồng quốc tế.

Hoàng Giang

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

“Lùi lại” để sống bên con

Mùa thi cận kề, nhưng không ít phụ huynh đã bắt đầu thay đổi quan điểm, không còn quá kỳ vọng vào thành tích của con. Điểm cao cũng tốt, không cao cũng không sao miễn con vui khỏe là được. Tôi hiểu điều này khi mình cũng đang có hai con đang ở tuổi đến trường và cũng ở chung tâm trạng lo lắng khi tình trạng học sinh trầm cảm dẫn đến tự tử như một cách để giải thoát… đang lan truyền. Câu chuyện tưởng chừng đã cũ nhưng hệ lụy để lại đầy xót xa.

“Lùi lại” để sống bên con
Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ

Sáng 15/4, Cục Chính sách, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam phối hợp với Bộ Chỉ huy Quân sự (CHQS) tỉnh tổ chức Lễ bàn giao di vật, kỷ vật của liệt sĩ cho thân nhân 2 gia đình liệt sĩ tại Thừa Thiên Huế.

Bàn giao di vật, kỷ vật cho thân nhân gia đình liệt sĩ
Lòng biển

“Lòng biển rộng đến chừng nào?”. Khôi vẫn thường hỏi thế mỗi khi lang thang trên bãi biển. Tuy chẳng rõ, nhưng với anh biển mênh mông lắm.

Lòng biển
Không thể “nhỏ hơn”

Ngót nghét cả mấy năm nay nội tôi già ốm. Nội một mình ở quê nên cả nhà tôi thay nhau tối về chăm mệ. Nội vẫn đi lại được nhưng tuổi đã 85 nên biết đâu được “trái gió trở trời”, không thể lường hết mọi chuyện xảy ra ba tôi phải làm ngay lịch phân công để đêm nào cũng có người bên cạnh mệ. Lo ăn sáng cho nội, tôi mới phát hiện ở làng Dã Lê quê tôi nằm cạnh Quốc lộ 1A có một quán cháo gạo lứt cá kho tuyệt ngon. Không chỉ nội mà cha con tôi ăn quen nên ai cũng nghiện.

Không thể “nhỏ hơn”
Ngọn hải đăng

Những lá thư anh viết cho tôi đều trên giấy học trò. Giữa thời buổi điện thoại di động, điện thoại bàn, thậm chí chỉ cần có một chiếc điện thoại thông minh với 4G là có thể nói chuyện, nhắn tin cho nhau. Vậy mà, anh vẫn viết thư cho tôi. Anh giải thích: “Hiện tại trên thế giới, người Pháp vẫn viết thư cho nhau, bởi nhìn mặt chữ như nhìn mặt người. Vả lại, chỉ có chữ viết mới có thể nói hết lời yêu thương”. Anh đã tạo cho tôi một thói quen nhận thư vào mỗi tuần. Chính từ những lá thư anh gởi, tôi mới phát hiện ra rằng, người đưa thư trong xóm tôi vẫn phải đưa thư đúng 7 ngày trong tuần. Anh dùng chiếc bì thư bán ở bưu điện để gởi. Nét chữ của anh cứng rắn khác với tính tình hiền dịu của anh.

Ngọn hải đăng
Return to top