ClockThứ Bảy, 27/03/2021 15:01

Quà tặng quý giá

TTH - Nữ đồng nghiệp không may bị tai nạn gãy chân, nhưng người nhà chưa đến kịp nên cô đưa chị ấy đến bệnh viện, vào phòng bệnh, chờ gọi đưa đi phẫu thuật. Trong phòng bệnh, có vợ chồng hai cụ già, vẻ nghèo khổ. Ông cụ là bệnh nhân, bị bệnh tiểu đường, ốm yếu suy kiệt. Bà cụ “bám trụ” tại bệnh viện chăm chồng, nhưng sức khỏe e chừng cũng chẳng khá hơn là bao, đi đứng chậm chạp, run rẩy.

Cô hỏi thăm thì được biết, ông bà cụ có con cái, nhưng ai cũng nghèo, lại ở xa, nên không giúp gì được cho cha mẹ. Trong những ngày điều trị, chỉ ông và bà với nhau. Với tình trạng sức khỏe hiện tại, lẽ ra ông cụ phải được truyền thuốc bổ, mà nghe đâu loại đó đắt tiền, tính ra phải nộp gần triệu bạc, nên ông bà cụ đành chịu. Cô và chị đồng nghiệp-bệnh nhân bàn bạc, thống nhất giúp ông cụ có tiền mua được loại thuốc này. Nhưng sau khi cán bộ y tế kiểm tra, biết ông cụ thuộc diện hộ nghèo, bảo hiểm y tế 100%, nên sẽ được truyền mà không phải chi phí.

Vừa mới yên tâm về khoản thuốc men, lại thấy xót lòng trước tình trạng có vẻ rất thiếu thốn của ông bà cụ, cô liền đưa tặng mấy chiếc bánh lúc nãy mang theo. Bà cụ cảm ơn rồi bẻ bánh ăn ngon lành (bà không đưa cho chồng, vì ông bị bệnh tiểu đường, không ăn được các loại bánh thông thường). Ông cụ thèm thuồng nên vẫn mặc kệ tình trạng bệnh, “năn nỉ” vợ. Thấy vậy, cô vội vã lập tức chạy xuống căn tin bệnh viện, tìm mua loại bánh dành cho người bị bệnh tiểu đường ăn kiêng. Khi tặng bánh, cô tặng thêm bà cụ 300 nghìn đồng còn lại trong ví, để hai cụ bớt phần nào thiếu thốn trong những ngày điều trị tại bệnh viện. Cô nói, khi nào rảnh, sẽ lại ghé thăm ông, bà. Lúc đó cũng là khi đến lượt đồng nghiệp của cô phải đến phòng phẫu thuật, cô tất tả chạy theo chiếc xe đẩy bệnh nhân cùng các nhân viên y tế.

Bà cụ ngồi lặng, đôi tay run run cứ vuốt mãi số tiền được tặng. Ông cụ hỏi: “tiền mô mà có rứa bà”. Bà cụ: “Tiền ni là do cô lúc nãy tặng bánh, tặng vợ chồng mình đó”. Ông cụ khóc. Bà cụ cũng khóc. Đó là nỗi xúc động quá lớn, trước lòng tốt và tình thương ấm áp của một người không quen biết dành cho những số phận kém may mắn. Tấm lòng, tình cảm đáng trân trọng của những người như cô gái ấy là quà tặng quý giá đối với cuộc sống, khiến cuộc sống có ý nghĩa, đẹp đẽ hơn rất nhiều.

QUỲNH ANH

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Lòng biển

“Lòng biển rộng đến chừng nào?”. Khôi vẫn thường hỏi thế mỗi khi lang thang trên bãi biển. Tuy chẳng rõ, nhưng với anh biển mênh mông lắm.

Lòng biển
Ngọn hải đăng

Những lá thư anh viết cho tôi đều trên giấy học trò. Giữa thời buổi điện thoại di động, điện thoại bàn, thậm chí chỉ cần có một chiếc điện thoại thông minh với 4G là có thể nói chuyện, nhắn tin cho nhau. Vậy mà, anh vẫn viết thư cho tôi. Anh giải thích: “Hiện tại trên thế giới, người Pháp vẫn viết thư cho nhau, bởi nhìn mặt chữ như nhìn mặt người. Vả lại, chỉ có chữ viết mới có thể nói hết lời yêu thương”. Anh đã tạo cho tôi một thói quen nhận thư vào mỗi tuần. Chính từ những lá thư anh gởi, tôi mới phát hiện ra rằng, người đưa thư trong xóm tôi vẫn phải đưa thư đúng 7 ngày trong tuần. Anh dùng chiếc bì thư bán ở bưu điện để gởi. Nét chữ của anh cứng rắn khác với tính tình hiền dịu của anh.

Ngọn hải đăng
Mâm cơm nóng

1. “Ba tin mẹ sẽ làm tốt!” – Vũ, chồng My hay dùng câu nói ấy để khích lệ tinh thần My mỗi khi đứng trước quyết định lớn. Lần đó, My gần như đặt cược cả công ty cho một hợp đồng có tính mạo hiểm. Nghĩa là nếu thắng, công ty My sẽ bước thêm một bậc thang mới, mở ra rất nhiều cơ hội cho những dự án kế tiếp. Ngược lại, nếu thua, khả năng xấu nhất là công ty My phá sản.

Mâm cơm nóng
Bóng nắng

Bà Liếng sống một mình trong cái chòi dưới chân dốc Mù U. Nơi đó vắng ngắt, cánh đồng bỏ hoang, cỏ ngoi lên tới tận bờ, mấy con bò làng bên cũng chẳng buồn qua gặm những đám cỏ cằn khô. Bà Liếng là người đàn bà câm nên người làng quen gọi bà câm, quên mất cái tên Liếng từ bao giờ.

Bóng nắng
Lời nói dối yêu thương

Bà Tới đang cầm những tờ màu xanh lá trên tay đếm đi đếm lại đến hai lần rồi gói ghém cẩn thận vào bị áo, lấy ghim ghim lại. Số tiền này bà vừa mới đi vay của cô Minh tạp hóa gần nhà. Năm nay làm ăn khốn khó, mùa màng thất bát, vợ chồng bà lo lắng mấy tháng nay. Tiền đâu lo Tết, mua cho lũ nhỏ cháu ngoại bộ quần áo đẹp, rồi nạp học phí kỳ 2 cho thằng Bi…

Lời nói dối yêu thương

TIN MỚI

Return to top