ClockThứ Bảy, 27/03/2021 15:01

Quà tặng quý giá

TTH - Nữ đồng nghiệp không may bị tai nạn gãy chân, nhưng người nhà chưa đến kịp nên cô đưa chị ấy đến bệnh viện, vào phòng bệnh, chờ gọi đưa đi phẫu thuật. Trong phòng bệnh, có vợ chồng hai cụ già, vẻ nghèo khổ. Ông cụ là bệnh nhân, bị bệnh tiểu đường, ốm yếu suy kiệt. Bà cụ “bám trụ” tại bệnh viện chăm chồng, nhưng sức khỏe e chừng cũng chẳng khá hơn là bao, đi đứng chậm chạp, run rẩy.

Cô hỏi thăm thì được biết, ông bà cụ có con cái, nhưng ai cũng nghèo, lại ở xa, nên không giúp gì được cho cha mẹ. Trong những ngày điều trị, chỉ ông và bà với nhau. Với tình trạng sức khỏe hiện tại, lẽ ra ông cụ phải được truyền thuốc bổ, mà nghe đâu loại đó đắt tiền, tính ra phải nộp gần triệu bạc, nên ông bà cụ đành chịu. Cô và chị đồng nghiệp-bệnh nhân bàn bạc, thống nhất giúp ông cụ có tiền mua được loại thuốc này. Nhưng sau khi cán bộ y tế kiểm tra, biết ông cụ thuộc diện hộ nghèo, bảo hiểm y tế 100%, nên sẽ được truyền mà không phải chi phí.

Vừa mới yên tâm về khoản thuốc men, lại thấy xót lòng trước tình trạng có vẻ rất thiếu thốn của ông bà cụ, cô liền đưa tặng mấy chiếc bánh lúc nãy mang theo. Bà cụ cảm ơn rồi bẻ bánh ăn ngon lành (bà không đưa cho chồng, vì ông bị bệnh tiểu đường, không ăn được các loại bánh thông thường). Ông cụ thèm thuồng nên vẫn mặc kệ tình trạng bệnh, “năn nỉ” vợ. Thấy vậy, cô vội vã lập tức chạy xuống căn tin bệnh viện, tìm mua loại bánh dành cho người bị bệnh tiểu đường ăn kiêng. Khi tặng bánh, cô tặng thêm bà cụ 300 nghìn đồng còn lại trong ví, để hai cụ bớt phần nào thiếu thốn trong những ngày điều trị tại bệnh viện. Cô nói, khi nào rảnh, sẽ lại ghé thăm ông, bà. Lúc đó cũng là khi đến lượt đồng nghiệp của cô phải đến phòng phẫu thuật, cô tất tả chạy theo chiếc xe đẩy bệnh nhân cùng các nhân viên y tế.

Bà cụ ngồi lặng, đôi tay run run cứ vuốt mãi số tiền được tặng. Ông cụ hỏi: “tiền mô mà có rứa bà”. Bà cụ: “Tiền ni là do cô lúc nãy tặng bánh, tặng vợ chồng mình đó”. Ông cụ khóc. Bà cụ cũng khóc. Đó là nỗi xúc động quá lớn, trước lòng tốt và tình thương ấm áp của một người không quen biết dành cho những số phận kém may mắn. Tấm lòng, tình cảm đáng trân trọng của những người như cô gái ấy là quà tặng quý giá đối với cuộc sống, khiến cuộc sống có ý nghĩa, đẹp đẽ hơn rất nhiều.

QUỲNH ANH

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Khoảng lặng quý giá!

Tôi đang viết bài trên laptop thì bỗng mọi thứ xung quanh tối đen như mực. “Cúp điện rồi!”. Cả xóm tôi ồ lên kinh ngạc. Tôi bật đèn pin trên chiếc điện thoại, mò mẫm đi xuống cầu thang, cả gia đình tôi cùng tụ họp giữa phòng khách trong ánh nến mờ mờ và những câu chuyện đầy thân mật. Tôi mở bộ sưu tập bài hát được lưu sẵn trên máy, “gia tài” chỉ khoảng mươi bài, nhưng âm nhạc hôm nay đi vào lòng người đến lạ!

Khoảng lặng quý giá
Xuân như đã về

Như sự thèm thuồng mỗi khi ánh nắng tràn qua khe cửa sau một ngày mưa tầm tã, tôi cũng muốn được nhìn thấy em. Khoảnh khắc khi tôi vừa gọi tên em, ánh mắt em ngước lên nhìn tôi cứ như nụ tầm xuân đang e ấp chờ ngày hé nụ và có một điều gì đó vô cùng thu hút. Cho tới khi nhìn thấy tôi im lặng không nói gì, đôi mắt nâu đậm ấy trở nên dỗi đánh nhẹ tôi một cái rồi tiếp tục chú tâm công việc của mình:

Xuân như đã về
Lan tỏa mạnh mẽ tình yêu biên cương Tổ quốc

Được các địa phương, cơ quan, đơn vị trên địa bàn tỉnh sôi nổi, hưởng ứng, tham gia; là hoạt động có sức lan tỏa mạnh mẽ, tạo đợt sinh hoạt chính trị sâu rộng trong toàn thể cán bộ, đảng viên và Nhân dân về truyền thống đoàn kết quân - dân, truyền thống anh hùng của Bộ đội Biên phòng (BĐBP) tỉnh qua 60 năm xây dựng, chiến đấu, trưởng thành và phát triển, là thành công của các cuộc thi.

Lan tỏa mạnh mẽ tình yêu biên cương Tổ quốc
Tình yêu Hà Nội của một người Huế

Tôi cầm trên tay tập thơ Phở bia hơi và lời yêu Hà Nội của tác giả Nguyễn Duy Tờ trong những ngày lòng ngập tràn nhớ nhung Hà Nội - nỗi nhớ của một người Huế trót yêu vùng đất Hà thành và mùa thu chốn ấy.

Tình yêu Hà Nội của một người Huế
Hoàng hôn chợ làng

Nói đến ông già Chơn bán chiếu ở chợ Bà Sửu, người ta nhắc ngay tới con Cộc. Cộc là con chó bị người ta vứt ở đống rác phía sau chợ làng, ông Chơn nhặt về nuôi lúc nó mới vài ngày tuổi, còn chưa mở mắt. Nghe đâu tình cờ gặp bữa chiếu ế chẳng bán được chiếc nào, ông gánh đi quanh, rao khản cả tiếng cũng chẳng ai mua. Vừa mệt vừa rã hai cái cẳng, ông quảy cái gánh ra về.

Hoàng hôn chợ làng

TIN MỚI

Cửa hàng quà tết https://nutscorner.net/ In Nhanh Vinpro vuainnhanh.com
Return to top