Bên mua và bán giao dịch tại công ty, nghĩa là người mua trả tiền cho công ty và công ty trả tiền lại cho người bán. Hẳn nhiên là họ được hưởng một phần chênh lệch giá trị, song điều này đã được cả bên mua và bán chấp nhận.
Chuyện không có gì đáng nói nếu như trong các cọc tiền mà công ty giao cho chị tôi bị thiếu một xấp 10 triệu đồng. Lỗi được chị tôi nhận về mình khi công ty giao tiền nhưng chị không đếm. Chị cho hay, khi nhân viên kế toán giao tiền, người này bảo các cọc 100 triệu đồng vừa rút ở ngân hàng về còn nguyên không cần phải đếm, chị tin tưởng nên chỉ yêu cầu đếm những xấp tiền lẻ bằng máy. Về đến nhà khi kiểm tra lại mới phát hiện trong các cọc tiền 100 triệu đồng đó có cọc thiếu 10 triệu đồng.
Lúc này chị mới cuống cuồng gọi điện cho cô nhân viên nọ. Gọi mãi không được nên chị nghĩ bụng thôi coi như mất 10 triệu đồng do bất cẩn, cũng không thể trách người ta.
Khoảng hơn 1 tiếng sau, cô nhân viên gọi lại và giải thích do bận tập yoga nên không nghe điện thoại. Khi chị tôi trình bày sự việc, cô hứa ngày mai sẽ lên công ty kiểm tra, có gì sẽ báo lại vì lúc đó đã hơn 8 giờ tối. Dù có chút yên tâm song hy vọng lấy lại được tiền không cao.
Đúng 8 giờ sáng hôm sau, cô kế toán gọi lại và thông báo đã kiểm tra sổ sách và đúng là có trả thiếu cho chị tôi 10 triệu đồng, kèm lời xin lỗi và mời lên công ty nhận lại. Chị tôi vui lắm và nói rằng nếu họ bảo không có mình cũng khó làm gì được, nhưng họ trả lại tiền thiếu như thế chứng tỏ họ biết giữ danh dự, uy tín cho nhân viên, đó cũng là cách giữ thương hiệu, uy tín cho công ty. Nếu không chắc chắn chị sẽ không bao giờ có thêm một giao dịch nào khác chứ đừng nói giới thiệu cho người quen.
Kể chuyện này, tôi lại nhớ cách đây vài năm, một người quen của tôi mua vàng ở tiệm vàng Phước Lộc gần chợ Bến Ngự, do bất cẩn, chị bỏ quên 3 chỉ vàng tại cửa tiệm dù đã trả tiền. Về nhà một lúc lâu chị mới nhớ và gọi điện hỏi chủ tiệm vàng dù hy vọng tìm lại của không cao, bởi lúc đó có nhiều người cùng mua, bán vàng với chị.
Chị mừng nói cảm ơn như khóc khi nghe chủ tiệm vàng thông báo có giữ giúp 3 chỉ vàng chị bỏ quên và mời chị tới nhận lại, do không có số điện thoại, nếu không họ đã gọi cho chị từ lâu. Kể từ đó, khi có việc hay tích cóp được chị đều đến tiệm vàng nọ để mua và còn giới thiệu, kể việc tốt của chủ tiệm cho người thân, bạn bè.
Từ hai câu chuyện trên để thấy, cuộc sống vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp. Giữ uy tín là một cách làm hay để lan tỏa điều tốt đẹp ấy. Nếu công ty nọ, hay tiệm vàng kia không trả lại số tiền, vàng bị trả thiếu hoặc quên, có thể họ được cái lợi nhỏ nhưng cái mất của họ rất lớn, đó là mất lòng tin của khách hàng, mất danh dự, uy tín của công ty, của tiệm vàng. Những cái mất đó không thể định giá bằng tiền và không thể dùng tiền để mua được!
Tâm Huệ