ClockThứ Năm, 08/02/2024 13:49

Giấc mơ không mưa

TTH - Nhà bạn ở làng Vân Dương, phường Xuân Phú, TP. Huế. Tôi điện thoại hỏi “nước tới vô mô rồi?”, hắn nói “nửa nhà rồi anh, vô nửa đêm, dọn kê đồ đạc đuối luôn”.

Mưa Huế trong thơ Phương xích lôThương món mùa đôngKhi cơn mưa ngang qua

 Hạt mưa qua lá. Ảnh: Tư liệu

Điệp khúc nớ nghe quen, kể từ ngày tôi biết hắn. Nghe miết tưởng nhàm, nhưng tôi cũng là dân xứ lụt hạ lưu Thu Bồn, lụt để lội bắt dế, thả vó cất cá khác lụt mà chạy trối chết, thấm đòn cái cảnh nước bò lên thềm rồi cuốn phăng mọi thứ tích cóp lẫn mạng người về với hà bá. Đói, lạnh, ẩm ướt từ bao đôi mắt âu lo. Nhưng lạ, bữa ngồi với hai người già là ba bạn và một ông hàng xóm, đã qua tuổi 70, khơi chuyện mưa lụt, họ nói lớt phớt, xem như thường, làm tôi chột dạ. Huế mưa lụt là chuyện thường, nhưng thuở trước thì lụt tắm gội bụi đất như phép hóa sinh thường tình của ông trời, chứ chừ là hoảng sợ. “Ở đây là ngã ba sông Như Ý, hồi trước nước băng Đập Đá là vô nhà, chừ sông Hương dưới báo động 2 mới vô, nhưng mưa lớn cũng ngập, vì thoát nước kém”, ông kia nói cho qua chuyện. Cả một phường Xuân Phú trước đây là ruộng, là tre mênh mông, chừ thành nơi tọa lạc của trung tâm hành chính tỉnh, đang trên đường hoàn chỉnh việc quy hoạch, chỉnh trang đô thị, nên nước cứ quẩn quanh.

Một đời sương gió với ruộng đồng, nét cay cực không khoan nhượng đổ dài trên người ông. Tôi không nghĩ do ông kiệm lời, mà có lẽ sống một đời cần lao cơm áo, nỗi khổ lặn hết vào trong, lo lắng nhường chỗ cho kỳ vọng, để giấc mơ cho ngày mai lớp cháu con mình sẽ khác, ươm mầm hy vọng. Nỗi mong không như đêm chờ sáng, ngày chờ đêm, mà là khoắc khoải khôn nguôi, khi tôi hỏi “tỉnh phấn đấu lên thành phố trực thuộc Trung ương, bà con mong chi?”, thì ba bạn nói liền “cuộc sống khá hơn, xóa đói giảm nghèo nhiều hơn, bài trừ tốt hơn tệ nạn xã hội”.

 Người lao động nói không sách vở, không chữ nghĩa hàn lâm rổn rảng. Ngắn gọn, hình như truyền đời côi cút làm ăn, họ quên mình đi mà chỉ nghĩ về đám đông, gia đình. Dù là phường hay trung ương chi đó, cơm áo, bình yên lẫn tính cộng đồng là yếu tố then chốt để giữ nếp văn hóa gốc được thiết lập vốn từ trong máu thịt người dân, khi ông già kia thổ lộ một tràng dài về chuyện cùng nhau cúng tế, giữ đình, giữ chùa trong phố, rồi hai ông cùng bấm đốt ngón tay, là đã thấy chuyện tế lễ, thờ cúng với một loạt hệ thống thờ tự, xóm trên, xóm dưới quyện bám nhau đã đến đời thứ 6. Ruộng vườn lẫn khói hương tâm linh nuôi sống bao đời đi qua gian khó. Ra đường, hễ thấy ai gánh khoai, sắn, bắp đi bán, thì chắc chắn là người làng Vân Dương, bạn nói. Chừ ở đây, bà con cũng làm ruộng rồi thợ sơn, thợ nề. Mang tiếng ở phố, nhưng vào làng là tre pheo ngang mặt. Làng trong phố, phố trong làng. Thời buổi nhộn nhạo này, giữ được nếp quê giữa phố, đừng nghĩ nó là đặc sản, mà hãy mừng đó là cơ may, khi con người hiện đại sống vốn rất đỗi vô tình. Văn hóa chứ không gì khác, là trục xoay của hệ quy chiếu để mọi thứ tham vấn vào đó. Một góc thanh bình giữa nhộn nhạo ngựa xe, có được không?

Đất họ đang cư ngụ, dẫu thăng hạng lên cấp này cấp kia đi nữa, họ vẫn phải sống như đã từng sống, nhưng quyền mơ ước của họ sẽ không ngừng. Ở thành phố nọ, người ta ca thán chuyện chạy lụt giữa phố. Nó chỉ là một góc vấn đề, bởi nó là con đẻ từ phân lô bán nền vô tội vạ, chen chúc, kẹt đường, rác nước thải, mất an ninh trật tự… Đó là hệ quả của không rạch ròi, không đi xa, không dám thẳng băng nói và làm, rằng quy hoạch đô thị khác hoàn toàn quy hoạch địa ốc. Đô thị là một thực thể sống, địa ốc là một khối nhà vô tri. Chừng nào đô thị không phải là nơi xung đột lợi ích mà phải là nơi trung hòa, hóa giải xung đột, thì những giấc mơ đáng sống như ba bạn mới hình thành.

Mọi thứ đều có thể, tất cả đều không muộn, khi cánh cửa mới bắt đầu mở, nhưng muốn mở nó cho gió chan hòa, không bây giờ thì bao giờ? Nhớ bữa bạn viết Huế đã bỏ quên trên bàn giấy hơn 10 năm rồi một dự án hoàn toàn khả thi khi mưa lụt là một sản phẩm du lịch. Bỏ quên một cơ hội, lửng lơ một ý tưởng đột phá, nhiều khi nó như dây cháy chậm như vô vàn dây cháy chậm khác bị ngấm lụt, mà nếu nó khô, được châm ngòi bùng cháy, thì ai dám nói giấc mơ Huế đã không cứ ở vạch khởi động?

Mưa Huế có buồn không? Buồn với lữ khách phương xa, nhưng với người sở tại, có lẽ nó không buồn bởi riết thành quen, nhưng đó là cơn ru ngủ lịm người khiến mọi thứ tuột trôi ngoài cửa. Lắm khi nghĩ, đời sống thị thành, chẳng cần triết lý vòng vo, cứ nhìn người nông dân tiếng ở trong phố nhưng sống như ngoại ô, chẳng lơi tay cuốc, tay cày, bởi áo cơm kêu đòi, nhưng họ gửi niềm tin vào một sương mai không mưa. Một đô thị sáng - sạch - xanh, nói thẳng, chưa nơi nào trên đất nước này có được, đúng ra là đã có, nhưng nay đã mất điểm trên bảng phong thần, là Đà Lạt một thuở. Còn mỗi Huế đó, cứ nhìn vào đôi mắt người già như ba bạn, vô ngôn mà vang động như một công án, liệu có giải được không?

Mơ một giấc mơ không mưa!

Trung Việt
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Dịu ngọt ngày mưa

Cơn gió lướt qua vườn, mang theo những hạt mưa rắc xuống từng tán lá, ngọn cây phía sau nhà, làm nảy nở bao âm thanh dịu ngọt. Trong những đêm mưa như thế, tôi thích nằm nghe những âm thanh từ khu vườn nhỏ rớt vào nhà qua những ô cửa gỗ.

Dịu ngọt ngày mưa
Giấc mơ của nhiều bạn trẻ

Các lớp học và khóa đào tạo MC (Người dẫn chương trình - theo cách gọi tiếng Anh là Master of Ceremonies) dần trở thành lựa chọn yêu thích của nhiều bạn trẻ.

Giấc mơ của nhiều bạn trẻ
Hiện thực hóa giấc mơ an cư cho người nghèo

A Lưới từ lâu đã gắn liền với hình ảnh đồng bào dân tộc thiểu số (DTTS) chăm chỉ làm ăn, nhưng vẫn gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống. Mơ ước về một ngôi nhà kiên cố để tránh bão lũ, bảo vệ gia đình khỏi thiên tai với nhiều người vẫn còn là điều xa vời. Với sự hỗ trợ của Nhà nước thông qua các chính sách ưu đãi về tín dụng, giấc mơ của nhiều người dân dần trở thành hiện thực.

Hiện thực hóa giấc mơ an cư cho người nghèo
Huế đẹp trong mưa

“Chỉ một cơn mưa Huế là thành mùa đông” là cách mà nhà báo Minh Tự mượn ý người xưa nói về mưa Huế trong câu chuyện dài kỳ “Những cơn mưa chờ đợi” của báo Tuổi trẻ. Cũng có thể ấy là do những cơn mưa luôn làm Huế đượm buồn, kể cả là những cơn mưa đổ về giữa ngày hạ.

Huế đẹp trong mưa
Olympic 2024: Cho những giấc mơ xa hơn

Ngày 29/7 lại là một ngày thi đấu không thành công của đoàn thể thao Việt Nam. VĐV boxing Hà Thị Linh không thể tạo bất ngờ trước đối thủ hạng 4 thế giới Yang Wenlu (Trung Quốc), trong khi kình ngư Huy Hoàng không qua được vòng loại nội dung 800m tự do nam sở trường.

Olympic 2024 Cho những giấc mơ xa hơn

TIN MỚI

Return to top