ClockThứ Bảy, 22/08/2015 10:55

Bún 2.000 đồng/tô

TTH - Hỏi sao lâu nay ít thấy xuống nhà chơi, bạn của con thưa là vì cùng ba mình ngó chừng vườn thanh trà. Tôi nói đã thấy người ta lác đác bày bán thanh trà trên các vỉa chợ, nhưng cậu trẻ này bảo, phải chục hôm nữa, thanh trà mới ngon. Tôi nhìn gương mặt hiền lành ngồi trước mình và nghĩ, về mặt “thanh trà học”, chắc chắn là mình không bằng rồi, dù biết rằng cậu bé có thể cũng chỉ nói bằng kinh nghiệm trông thanh trà biết bao mùa qua mà thôi.

“Năm nay trên con được mùa thanh trà. Vườn nhà mô cũng đầy quả. Nhưng mà thanh trà bị trộm, nhất là trộm đêm cũng nhiều lắm dì à. Có nhà lúc chiều còn thấy cây đầy quả, sáng mai ra đã trống huơ rồi. Mấy mùa trước thì sơ sài được chớ mùa ni nhà ai cũng lo giữ hết”. Vui chuyện, cậu bé kể luôn: Rứa mà nhà con chắc là chưa bị mất trái mô. Hỏi có phải vì ba làm mộc ở nhà, rồi coi ngó luôn không, bạn của con nói, dạ không, vì vườn rộng rứa, ba con cũng không quản lý hết khi anh em con đi vắng. Họ không muốn thôi chứ trông cách chi rồi cũng có thể mất được…

Ngẫm nghĩ một lúc, cậu trẻ nói, cái giọng nghe thật hiền, là chắc vì mấy anh nớ (ý nói mấy anh đi hái trộm) thấy nhà con nghèo, nên thương. Với lại mẹ con bán bún ở chợ hoài, ai cũng biết. Mà chắc dì không hình dung nổi mô, bún mẹ con thường thì mỗi tô 10.000 đồng, 5.000 đồng/tô cũng không ít. Vì bà con trên nớ cũng có tiền để ăn chừng nớ thôi. Nhiều hôm xuống phụ mẹ, con thấy mẹ con còn bán tô 2.000 đồng nữa. Mấy cô bác đi làm đồng, đi cắt, ghé vào chỗ mẹ con ăn tạm. Lúc đầu con cũng ngạc nhiên lắm nhưng thấy mẹ con vẫn múc. Có lần con hỏi, mẹ con nói mẹ biết không lời lãi chi ở tô bún chan nước, có khi thêm miếng huyết, ít hành, ít rau… nhưng đây là cái tình, cái nghĩa. Mẹ còn ráng được thì còn múc bún. Mẹ con nói người có lúc ni lúc khác.
Cậu bé im lặng một lúc rồi bảo, mẹ con bán bún hơn 10 năm rồi. Ngày mô cũng làm một gánh đi từ sáng sớm. Chân mẹ con to lắm, chắc không mặc váy được như mấy dì. Mà con cũng ít thấy mẹ con đi mô…
Tôi nghe, lòng chợt nghèn nghẹn.
Lê Bình
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Huế nên bảo vệ những di chỉ văn hóa - lịch sử

Là chốn Kinh đô của Triều Nguyễn, Huế mang trong mình rất nhiều di chỉ văn hóa - lịch sử quý, mà chính quyền và Nhân dân Huế không thể không quan tâm giữ gìn, bảo vệ và khai thác mọi lợi thế trong công cuộc xây dựng và phát triển thành phố Huế thành trung tâm văn hóa nổi tiếng của cả nước.

Huế nên bảo vệ những di chỉ văn hóa - lịch sử
Lắng nghe vườn Huế

“Tôi nghiên cứu nhà vườn như mối liên hệ giữa nghệ thuật với văn hóa Việt Nam, mối liên hệ sâu sắc với mảnh đất và tinh thần Huế. Nét văn hóa ẩn tàng vẫn còn tồn tại trong những giá trị và bản sắc Huế ngày nay”, Giáo sư (GS), kiến trúc sư (KTS) cảnh quan Kimberlee Stryker (Đại học California, Berkeley) đã nói như vậy trong nghiên cứu về vườn Huế: “Listening to the Gardens of Hue, Vietnam”, cách đây 25 năm.

Lắng nghe vườn Huế
Giáo sư Tô Ngọc Thanh đã “bay về miền sáng”

Trong công tác nghiên cứu văn hóa dân gian ở Việt Nam, một trong những người có tầm ảnh hưởng lớn nhất nửa sau thế kỷ 20 là Giáo sư, Tiến sĩ khoa học Tô Ngọc Thanh (trong ảnh). Ông thật sự là một học giả uyên bác, một nhà nghiên cứu văn hóa nói chung, văn hóa dân gian nói riêng có những đóng góp quan trọng.

Giáo sư Tô Ngọc Thanh đã “bay về miền sáng”
Phát triển toàn diện, hài hòa giữa các hoạt động văn hóa

Chiều 25/4, Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc hội do ông Nguyễn Đắc Vinh, UVTW Đảng, Ủy viên Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Chủ nhiệm Ủy ban Văn hoá, Giáo dục của Quốc hội làm trưởng đoàn có buổi làm việc với UBND tỉnh về việc thực hiện Chương trình mục tiêu Quốc gia về phát triển văn hóa giai đoạn 2025 - 2035.

Phát triển toàn diện, hài hòa giữa các hoạt động văn hóa
Return to top