ClockThứ Năm, 20/02/2014 05:02

Trang thơ của Nhất Lâm

TTH - Nhất Lâm tên thật là Đoàn Nhất Lâm, sinh năm 1937 tại Quảng Trị, hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế.Đến nay, anh đã xuất bản 9 tác phẩm văn xuôi, 6 tác phẩm thơ. “Ngày em đến” là tập thơ mới nhất của anh (NXB Thuận Hóa tháng 1/2014 ). Ở tuổi gần 80 nhưng anh vẫn sáng tác đều về văn thơ và viết báo. Thơ anh là sự trải nghiệm cuộc sống. Đọc thơ anh, ta bắt gặp cái tình, vết khắc thế sự, hình ảnh quê nhà. Quê anh ở Quảng Trị nhưng Huế là nơi anh gắn bó với bao tình cảm bạn bè, vùng đất, sông nước hơn nửa đời người và cho sự nghiệp khoa học, giáo dục sau nay. Thừa Thiên Huế Cuối tuần xin giới thiệu những bài thơ mới của anh trong tập thơ “Ngày em đến”.

Thu về

Mùa thu đã về công viên Huế
Tàn hè trẻ lại phượng hồng môi
Cửa sổ nhà em vàng ngày mới
Bông sứ hoàng cung đọng giữa đời
Triền sông miền cỏ trời dát bạc
Hoa cúc vàng rằm chợ làng quê
Mẹ lên chùa thành tâm hương nguyện
Phật trong ta người ơi bến mê
Cơn mưa thu Huế vừa tạnh vắng
Người về ngỡ lạc lối phố xưa
Lá bồ đề vòm trời xanh biếc
Nắng trải vàng sao mắt em mưa…
Huế gọi thu về đêm tím Huế
Ngày vàng sông vàng phố vàng cầu
Vàng công viên đàn chim chuyền nắng
Vàng em về thu chín vàng ngâu.
 
 
Rượu quê
Một đời là mấy vo tròn lại
Bất quá chưa đầy đôi mắt nai
Trăm năm hồ dễ đời biệt xứ
Ngoảnh lại thời gian nhuốm trần ai
Một nửa hồn ta neo xứ lạ
Còn lại mang về tạ dòng sông
Thưa cha mẹ thưa làng dòng họ
Lượng thứ cho con tội phiêu bồng
Chén rượu nhân sinh người chưa cạn
Vầng trăng thềm lạnh bạn hiền đâu…!
 
 
Đêm người say
 
Không còn sông mà hát
Ta ru ta thuyền trôi
Một đời ôm khôn dại
Người say đêm ru đời
Khi đời tàn ngọn lửa
Đêm cũng tàn năm canh
Em đã tàn xuân tứ
Ta lạc ta độc hành
Không còn sông mà hát
Người say ru đò trôi
Người say mộng là thật
Đêm cạn dòng trăng soi
Mình con đường hun hút
Hắt hiu khuya chân cầu
Đêm người say tìm bạn
Mình và bóng tìm nhau…
Ngữ Nhã (giới thiệu)
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Cô giáo đặc biệt

Trong phòng khách, bố mẹ tôi mỗi người một góc, tay cầm điện thoại, ấn máy liên tục hết gọi cho người thân lại đến bạn bè kèm lời dặn dò: “8 giờ tối nay, bác nhớ mở tivi xem chương trình “Tỏa sáng những tấm gương nghị lực” nhé. Cái Vy con dâu tôi nó được lên tivi đấy ạ!”.

Cô giáo đặc biệt
Xuân như đã về

Như sự thèm thuồng mỗi khi ánh nắng tràn qua khe cửa sau một ngày mưa tầm tã, tôi cũng muốn được nhìn thấy em. Khoảnh khắc khi tôi vừa gọi tên em, ánh mắt em ngước lên nhìn tôi cứ như nụ tầm xuân đang e ấp chờ ngày hé nụ và có một điều gì đó vô cùng thu hút. Cho tới khi nhìn thấy tôi im lặng không nói gì, đôi mắt nâu đậm ấy trở nên dỗi đánh nhẹ tôi một cái rồi tiếp tục chú tâm công việc của mình:

Xuân như đã về
Hoàng hôn chợ làng

Nói đến ông già Chơn bán chiếu ở chợ Bà Sửu, người ta nhắc ngay tới con Cộc. Cộc là con chó bị người ta vứt ở đống rác phía sau chợ làng, ông Chơn nhặt về nuôi lúc nó mới vài ngày tuổi, còn chưa mở mắt. Nghe đâu tình cờ gặp bữa chiếu ế chẳng bán được chiếc nào, ông gánh đi quanh, rao khản cả tiếng cũng chẳng ai mua. Vừa mệt vừa rã hai cái cẳng, ông quảy cái gánh ra về.

Hoàng hôn chợ làng
Bên ngoài ô cửa có mây bay

Cơn đau bất ngờ ập đến khiến cả người Trúc toát hết mồ hôi lạnh. Cô đưa tay giật chiếc khăn trùm vướng víu trên đầu. Từng giọt mồ hôi túa ra như hạt đậu trên chiếc đầu không còn một sợi tóc của Trúc.

Bên ngoài ô cửa có mây bay
Đôi mắt hoa cúc biển

Tôi không thích cái cách hắn bước vào cuộc đời tôi nhẹ tênh đến thế, không thích cả cách hắn cười mỗi khi hắn tỏ ý trêu tôi, thậm chí cả ghét với việc hắn khoe đã làm xong một bài thơ và lấy tôi làm “nàng thơ” của hắn. Tôi ghét việc hắn tỏ ra là lãng tử, nghĩ mình lúc nào cũng được khối con gái theo và cả việc tán tỉnh được tôi chỉ là vấn đề thời gian như cách mà hắn nói với đám bạn của hắn. Thế mà trời xui đất khiến thế nào chúng tôi lại vào chung một tổ hợp văn chương: Hắn làm thơ còn tôi viết văn.

Đôi mắt hoa cúc biển
Return to top