ClockChủ Nhật, 28/08/2022 21:34

Trái chuối mật cui

TTH - Có những món ăn quen thuộc ấu thời, theo những thay đổi của thời gian cứ dần dần lẩn khuất trong cuộc sống của mỗi người, rồi bất chợt gặp lại kéo theo cả một khoảng trời ký ức. Như sáng nay, tôi bắt gặp được một món ăn quen cũ đó là món chuối luộc. Một rổ chuối luộc màu vàng ươm trông thật hấp dẫn được bày bán trên một cái trẹt tre bên đường.

Mùa tát bàuXanh rì bình bát ven sông

Hỏi dì bán hàng là giống chuối chi, được biết là chuối mật cui. Với tôi đó là một cái tên vừa lạ, vừa quen. Gọi là chuối mật cui, để phân biệt với chuối mật (mốc). Chuối mật thường thường được người dân xứ Huế đặt trang trọng trên bàn thờ những dịp tết hay cúng kỵ. Loại chuối này trái có vỏ mỏng, màu vàng nhạt, trên da như có lớp phấn trắng nên có tên như vậy. Chuối mật càng chín ăn càng ngon, nhiều khi để đến lúc vỏ đen xì, trông "mốc meo" ăn càng ngon thêm, ngọt như mật. Còn chuối mật cui có vỏ dày, láng da màu vàng xanh trông như chuối sứ nhưng ruột không có hạt. Loại chuối này khi còn tươi  ăn có vị chua nhưng luộc lên vị ngọt sắc lại, đằm hơn... Mà vì sao gọi là mật cui. Bạn có thể hiểu rằng cui có nghĩa là ngắn cũn, trông ngộ nghĩnh...

Hồi nhỏ thỉnh thoảng tôi cũng ăn chuối luộc. Mà hình như là giống chuối mật mốc chứ chưa được ăn giống chuối mật cui bao giờ. Đó là những nải chuối sau khi cúng kỵ, chín tới một lần ăn tươi không hết nên mạ bắc lên nấu cùng mấy củ khoai lang. Hương vị của khoai thấm qua chuối nên ăn thơm và ngon hơn chuối tươi nhiều... Có khi mạ luộc chuối và khoai vào buổi chiều, nấu thêm một nồi canh hến coi như đó là món buổi chiều thay cơm. Chuối và khoai lang luộc ăn với nước hến là món ăn của một thời nghèo khó, nhưng thấm đậm chẳng bao giờ tôi quên được.

Bây chừ gặp lại rổ chuối mật cui luộc hay mấy rổ khoai sắn luộc bên đường là nhớ hương vị của ngày xưa. Mà ngoài ba loại củ quả này, còn có một loại củ mấy chục năm rồi tôi chưa được ăn lại đó là củ chuối. Những cây củ chuối nhà tôi trồng hai bên bờ ao thường tươi tốt rất nhanh ra hoa màu đỏ, màu vàng khá đẹp. Lũ trẻ xóm tôi còn có một tên gọi khác cho loài cây này là cây kè. Hoa kè hái xuống chơi đồ hàng rồi hút mật hoa thiệt ngọt.

Rồi mùa mưa tới, nhà tôi thu hoạch củ chuối. Củ chuối luộc ngon hơn khoai sắn và cả củ bình tinh. Củ mô bở có màu trắng nhạt, củ mô chắc có màu xanh lam. Tôi vẫn thích ăn những củ chuối chắc vừa ngọt lại không nghẹn cổ...

Những món rau củ luộc thiệt tình không phải là món yêu thích của thằng bé tôi năm nào. Dù vậy, sáng nay ăn lại món chuối mật cui luộc làm tôi nhớ đến cồn cào những rá khoai sắn, trái chuối, củ chuối còn bốc hơi nóng khi vừa gắp từ cái nồi ba ra. Đây là những món phải ăn khi nóng mới ngon, mới thơm. Anh em chúng tôi tranh nhau những củ, những trái theo sở thích của mình có khi gây ồn ào trước bữa ăn khiến ba tôi phải nói tiếng to khi đó mới yên. Tôi nhớ những buổi chiều năm cũ, nhớ hương vị của chuối, của khoai, của sắn và nhớ bếp lửa hồng thơm thơm mùi củi cháy của nhà tôi xưa...

Phi Tân

ĐÁNH GIÁ
5
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

“Nhìn vô trong Huế...”

Thuở ấu thơ, trẻ con làng tôi đứa mô cũng có một niềm ao ước đó là được đi Huế chơi ít nhất là một lần. Đình làng Đại Lộc quê tôi có một lùm mù u rậm rạp và là chốn để chúng tôi leo trèo và hát những câu nghêu ngao vào những buổi chiều hè: “Trèo lên cây mù u nhìn vô trong Huế...”. Rồi những đêm không trăng, trời đầy sao, lũ trẻ con làng chúng tôi nhìn về phía xa xôi, nơi có một quầng sáng phía chân trời và nói với nhau rằng, đó là Huế. Hồi đó, làng tôi có một chuyến đò đi Huế hàng ngày xuất phát ở bến đò Đồng Dạ, nơi con sông Ô Lâu bắt đầu chảy qua làng tôi. Nhưng phải có công chuyện chi quan trọng thì nông dân làng tôi mới đi Huế, còn trẻ con như chúng tôi thì rất khó để được đi.

“Nhìn vô trong Huế  ”
Lối về ngõ hạnh

Quê chồng tôi ở Phú Thượng (Phú Vang - nay thuộc TP. Huế), mỗi năm có vài lần kỵ, chạp. Mỗi lần ghé về, điều tôi thích nhất ngoài những căn bếp ngăn nắp có chiếc tủ gạc - măng - rê xưa cũ, ngoài những mẹt bầu, bí đao được cắt mỏng phơi khô tỏa mùi thơm giòn đặt trên mấy chạn củi của các thím, tôi còn vô cùng thích thú những con ngõ biếc xanh.

Lối về ngõ hạnh
Hình bóng quê nhà

Năm 2005, nhà báo Dương Phước Thu tặng tôi cuốn sách “Qua sông nhìn lại bến bờ” vừa ra mắt. Đây là tập bút ký tư liệu - nghiên cứu lịch sử, khảo lược quá trình hình thành xứ Thuận Hóa, tỉnh Thừa Thiên đến thành phố Huế ngày nay. Lướt qua phần viết về quê mình, tôi gọi điện cho anh, phản ứng vì xưa đến giờ, làng tôi chỉ là một, không có thôn La Chử Thượng, thôn La Chử Trung, thôn La Chử Đông, thôn La Chử Nam, thực chất Thượng, Trung, Đông, Nam là các phường của làng. Vài ngày sau, anh nói tôi tới lấy “vật chứng” với lời phàn nàn: Tức quá, sách mới ra đã có 2 người phàn nàn rằng chưa chính xác! Tài liệu anh đưa là bản sao Quyết định của UBND tỉnh về việc phê chuẩn số thôn, khu vực của các xã, thị trấn thuộc huyện Hương Trà từ tháng 8/2000; căn cứ để anh đưa thông tin vào.

Hình bóng quê nhà
Giữ gìn làng quê sạch đẹp

Hậu xây dựng nông thôn mới (NTM), các địa phương trên địa bàn tỉnh thi đua nhân rộng các khu dân cư (KDC) kiểu mẫu. Đây là mô hình có tính tổng hợp các tiêu chí, là mẫu chuẩn trong xây dựng NTM gắn với các tiêu chí khó như: xây dựng KDC văn minh, thi đua làm các tuyến đường kiểu mẫu, thực hiện phân loại rác tại nguồn, chuyển đổi sản xuất an toàn…

Giữ gìn làng quê sạch đẹp
Đua trên đồng làng

Mới xong trận lụt to, vào "phây" của chú em đã thấy rộn ràng khi được biết chủ nhật đến quê tôi tổ chức đua ghe. Bao ký ức một thuở lại ùa về. Vậy là, dù bận rộn bao công việc phải lo và phải làm, cũng vội vàng sắp xếp để chủ nhật về làng coi… đua.

Đua trên đồng làng

TIN MỚI

Return to top