ClockThứ Tư, 14/02/2024 13:55

Để tâm hồn nhẹ nhàng như sông Hương

TTH - Nhiều du khách một lần đến Huế rồi trót thương Huế bởi Cố đô giờ “thay da nhưng không đổi thịt”. Giữa sự phát triển của một mảnh đất giàu tiềm năng du lịch, cái bình yên của miền Hương Ngự còn đó đang chữa lành hoặc ít nhất làm gác lại những lo âu, trăn trở mà cuộc sống lỡ dúi vào tay người.

Ngắm di sản từ “Vọng Huế”Thành phố bên sôngDu lịch đường sông: Hướng phát triển cho du lịch

Nhiều người muốn đến Huế để được chữa lành tâm hồn 

“Huế thương mình, rồi mình thương Huế”

Trĩu nặng những ngổn ngang trong cuộc sống, Duy Lộc quyết định tạm rời đất Sài thành, “trốn” ra Huế. Lộc thuê một căn phòng nhỏ dưới khu vườn xanh mát, nhìn ra cửa sổ toàn là màu xanh của lá, của cây và những sắc màu của nhiều loài hoa. Ban sớm, trong ánh nắng xuyên qua tán lá, những thanh âm của tiếng chim hót, của giọng Huế êm ngọt nghe lạ tai mà thân thương làm lòng Lộc bình dịu. Lộc kể với tất cả sự chân thành: “Những ngày tháng yên bình nhất trong cuộc đời của mình cũng bắt đầu từ đó”.

Ngót nghét gần chục lần đến Huế, Lộc nói về Huế mà nghe qua tưởng như là người con mảnh đất yêu thương này. “Người ta hay nghĩ về Huế với những lăng tẩm, đền đài, di tích. Điều đó đúng nhưng mới chỉ là một nửa của Huế. Huế còn là vùng đất rộng lớn mà chúng ta có thể dành cả thanh xuân để trải nghiệm. Huế khiến ai đặt chân đến bỗng nhiên bước chầm chậm lại, nói năng, trò chuyện nhỏ nhẹ hơn, ngắm nhìn và suy ngẫm nhiều hơn…”, Lộc chia sẻ.

Cuộc sống hiện đại, dường như người trẻ đối mặt nhiều áp lực. Để rồi có những người phải tìm đến các hình thức giải trí, nhưng cũng nhiều bạn trẻ chọn đến Huế, không đơn thuần chỉ để đi du lịch, mà để… chữa lành. Đầu mùa mưa năm nay, tôi gặp một bạn trẻ giống Lộc, đang mang trong mình những vết thương lòng khi gặp mất mát chuyện tình cảm. Bên tách trà còn phả hơi nóng, Thanh Nhàn, người con đất Cảng từ tốn kể: “Lần đầu đặt chân đến Huế, mình không mường tượng được một Cố đô đầy chất thơ sẽ ra sao giữa thời hiện đại. Nhưng như linh tính mách bảo, mình nghĩ nét bình dị, dịu dàng từng xuất hiện trong thơ ca, nhạc họa sẽ xua đi những bất ổn trong tâm hồn. Hơn một tuần ở Huế, cảm nhận gần đủ những ngày nắng, ngày mưa, những món ẩm thực và con người Huế, mình thấy Huế rộng lớn vô cùng. Từ những bác xích lô, cô bán hàng ở chợ Đông Ba, ai cũng gần gũi với giọng ngọt lịm như chính ba mẹ mình. Ở cái mảnh đất mà ai ở cũng có thể yêu này, mình cảm nhận được Huế thương mình còn hơn cả chính mình thương Huế”.

Tôi hỏi Nhàn, điều gì ở Huế đặc biệt nhất? Cô nàng lưỡng lự, bởi trong đầu bỗng dưng hiện lên quá nhiều thứ đặc biệt. Rồi Nhàn đáp: “Kể từ ngày đặt chân đến Cố đô lần đầu, đến nay Huế vẫn luôn là một mối tình đặc biệt của mình. Tuy không náo nhiệt như những thành phố lớn nhưng Huế vẫn đang dần khẳng định sự phát triển của một thành phố trẻ năng động, có nhiều quán sá xinh và vui nhộn, những góc cà phê như chốn hò hẹn cho những kẻ cần chữa lành vết thương lòng. Ấn tượng nhất là nhịp sống, con người xứ Huế như những nốt nhạc khiến cho mình quên bản thân là khách du lịch. Tâm hồn mình lắng lại, ở Huế là như được ở nơi mà mình thuộc về”.

Trong mắt của nhiều du khách đặt chân đến Huế, nền tảng văn hóa di sản là vốn quý, nhưng còn tài nguyên du lịch quý không kém đó là vẻ đẹp của tự nhiên với núi, sông, đầm phá và biển, khung cảnh bình yên xua tan những lo toan cuộc sống. Khi trong lòng cồn cào những lo lắng, nhiều du khách tìm đến những con đường ngập tràn màu xanh của hy vọng dưới những vòm cây, rồi lại đặt mình vào những phút giây trải lòng, đắm chìm cảm xúc bên dòng sông Hương. Trước dòng Hương lặng lẽ, hiền hòa, dịu dàng cứ như một tiểu thư khuê các không vướng bụi trần, bao mệt mỏi đều trả về cho đất trời.

Ngày gặp Nhàn trở lại sau chuyến đến Huế không lâu, chính tôi cũng bất ngờ với “tần suất” đến Huế của Nhàn. Cô gái 29 tuổi rạng rỡ hơn như được nạp năng lượng trên gương mặt tươi xinh, bảo: “Người Huế mộc mạc, nặng tình. Đi cả tháng rồi trở lại, cô bán bánh canh, dì bán bèo - nậm - lọc vẫn nhớ mặt, vẫn hỏi thăm như chính người nhà. Có lẽ chính cái nhịp sống bình dị, ra ngõ được thấy nhiều chùa, nên người Huế toát ra một khí chất thanh tao, hiếu khách để thương, để nhớ và để tâm hồn bình yên đến vậy”.

Để Huế chữa lành

Đem chuyện của Lộc, của Nhàn kể cho những người làm du lịch. Có người bảo tôi đó là nét riêng của Huế, cũng là cơ hội cho du lịch chữa lành trên đất Cố đô. Huế đang quan tâm phát triển du lịch chăm sóc sức khỏe và thực sự giàu tiềm năng cho du lịch chữa lành.

Từ năm 2022, cả thế giới bừng tỉnh giấc sau hai năm dài “ngủ đông” bởi đại dịch COVID-19. Đó cũng là lúc mà xu hướng du lịch chữa lành bắt đầu trở nên phổ biến. Nhiều người tìm đến du lịch chữa lành như một hành trình hồi phục sức khỏe thể chất bằng tinh thần thông qua những chuyến đi. Và, Huế là lựa chọn hàng đầu trong việc cân bằng thân - tâm - trí.

Cách đây ít lâu, Phó Cục trưởng Cục Du lịch Quốc gia Việt Nam Nguyễn Lê Phúc cũng từng chỉ ra rằng, bên cạnh Quần thể di tích Cố đô Huế, hệ thống chùa miếu, cảnh quan thiên nhiên, hệ thống đầm phá và nhiều bãi biển đẹp, Thừa Thiên Huế có tới 7 nguồn nước khoáng nóng. Trong đó, có các nguồn nước nóng đã được khai thác, hình thành các khu nghỉ dưỡng phục vụ sức khỏe và du lịch. Bên cạnh đó, Thừa Thiên Huế còn có hệ thống các khu nghỉ dưỡng, khách sạn cao cấp được xây dựng trong những không gian yên bình theo triền đồi, ven bờ sông Hương hay trải dài trên các bãi biển, dễ dàng hòa mình với thiên nhiên và thích hợp để khai thác du lịch nghỉ dưỡng.

Theo đại diện nhiều đơn vị lữ hành trên đất Cố đô, nếu Huế phát triển được loại hình du lịch kết hợp chăm sóc sức khỏe, du lịch chữa lành sẽ góp phần định hình lại thị trường du lịch trong bối cảnh mới, sau đại dịch. Loại hình này sẽ giúp tăng thời gian lưu trú và chi tiêu của khách hàng, nâng cao tay nghề cho đội ngũ chuyên môn, nâng tầm chuyên môn hóa và công nghiệp của ngành dịch vụ. Nhưng để đạt được hiệu quả, phải xây dựng được những sản phẩm du lịch bài bản, để khách được hòa mình vào nhịp sống, con người, khung cảnh bình yên của mảnh đất lãng mạn, mộng mơ, đậm chất thơ, một miền di sản có một không hai về vẻ đẹp rất riêng, rất ngọt ngào.

Nhiều người từng ví Huế là một quê hương của hạnh phúc. Điều đó còn phụ thuộc vào cách Huế chuyển mình nhưng vẫn là một mảnh đất cho khách những cung bậc cảm xúc bồi hồi, khó quên. Có một điều là tôi tin Huế làm được, khi nghe những lời đầy quyết tâm từ Giám đốc Sở Du lịch Nguyễn Văn Phúc rằng: “Huế đang thay đổi từng ngày và sẽ tiếp tục được thay đổi trong thời gian đến. Các sản phẩm du lịch sẽ hướng đến chiều sâu, chăm sóc “tâm - thân - trí” để khi đến Huế là cảm nhận, là tìm kiếm và để tận hưởng hạnh phúc”.

Hữu Phúc
ĐÁNH GIÁ
5
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Chuyển mùa

Đã qua tiết thu phân. Ngọn gió ngoài sông phả về hơi lạnh nghe ra mùi hương đất đai kỳ hoai ủ. Con nhóc giờ này năm xưa rén nhẹ bước chân vo bơ gạo độn khoai, rang thêm mẻ hạt dầu với ruốc. Một phần cho mẹ ra đồng, phần nữa con theo đám các bà dì đi qua chợ huyện rồi đến trường học. Những ngọn đồi mù mịt trong mưa. Đứa trẻ mắt nhắm mắt mở thấy mình mãi vòng quanh không qua hết bìa rừng... Nó ứa nước mắt thèm ngủ vùi trong mùi lá còn vương.

Chuyển mùa
Trăn trở quản lý ca Huế trên sông Hương

Thương hiệu ca Huế trên sông Hương nhìn chung đáp ứng được nhu cầu thưởng ngoạn của du khách thông thường. Trải nghiệm ca Huế trên sông Hương tạo được những ấn tượng khó phai, khiến văn hóa Huế thẩm thấu sâu hơn vào tâm hồn du khách phương xa. Dịch vụ ca Huế trên sông Hương dù vấp phải những ý kiến trái chiều, nhưng vẫn tiếp diễn đến hôm nay với tư cách là một sản phẩm du lịch độc đáo, giúp kéo dài thời gian lưu trú của du khách, tạo công ăn việc làm cho hàng ngàn người dân Huế, đóng góp vào sự phát triển của kinh tế du lịch tại địa phương.

Trăn trở quản lý ca Huế trên sông Hương
Sai sai, ngược ngược…

Tuần vừa rồi, tôi có dịp trở lại thành phố Đà Lạt, được thưởng thức đêm cồng chiêng dưới chân núi Langbiang huyền thoại - một trong những hoạt động được đánh giá là hấp dẫn nhất về đêm tại thành phố ngàn hoa.

Sai sai, ngược ngược…
Mùa trái chín

Sau những cơn dông ngột ngạt hơi nóng của đất và cỏ mục, tiết trời chuyển thu như chỉ sau một đêm về sáng. Nghe trong tiếng vạc kêu khuya kéo theo làn sương mỏng về bên sông. Những khu vườn như vàng lên theo từng gân lá. Bình minh rộng mở. Không gian dìu dịu màu nắng và mùi hương hoa cỏ, trái chín. Mặt nước sông Hương nhuộm sắc trời thiên thanh. Phố quanh quanh, làng tiếp nối cho đến tận đường viền của ngọn núi Phụng mơ hồ một màu tím trong mây nhạt.

Mùa trái chín

TIN MỚI

Return to top