ClockThứ Sáu, 15/03/2024 07:33

Lan tỏa tình yêu Huế xưa

TTH - Nhìn thấy được sức mạnh của mạng xã hội, Đào Hữu Quý thử thách bản thân bằng việc trở thành “nhà sáng tạo nội dung” (content creator), “nhồi nặn” sức hút của vẻ đẹp truyền thống Huế thành những video về văn hóa Huế… đăng lên mạng xã hội, khởi đầu là các món ăn độc lạ của Cố đô.

Lan tỏa tình yêu thương đến những mảnh đời thiệt thòi Lan tỏa tình yêu văn hóa HuếTìm thấy tình yêu thương, lòng biết ơn từ trang sách

 Đào Hữu Quý luôn mang trong mình tình yêu đối với ẩm thực và văn hóa Huế

Tốt nghiệp Trường đại học Kinh tế, Đại học Huế, Đào Hữu Quý (sinh 1993) làm công việc đầu tiên là kế toán tại Thành phố Hồ Chí Minh. Sau 5 năm làm việc tại nơi đất khách quê người, Quý quyết định nghỉ việc trở về mảnh đất Cố đô. Với Quý, những ngày đi xa mới thấy quê hương thật đẹp và cũng từ đó trong anh nảy nở tình yêu da diết hơn, muốn góp phần quảng bá, lan tỏa nét đẹp quê nhà.

Yêu thích mảng làng nghề truyền thống của quê hương, Quý nhận thấy bên những làng nghề nổi tiếng như hoa giấy Thanh Tiên, tranh làng Sình,… thì Huế còn có những nghề, làng nghề truyền thống gần như bị bỏ quên, không có thông tin… đang dần mai một. Từ đó, chàng trai trẻ bắt đầu nghiên cứu về những làng nghề ấy, đi sâu vào tìm hiểu lý do vì sao những nghề ấy không có người nối nghề cũng như nỗi trăn trở của lớp người trước muốn truyền nghề cho đời sau mà không có được.

Quý lặng lẽ đi tìm thông tin của các làng nghề như làng hạt nổ Mậu Tài, làng nón Triều Sơn, làng Địa Linh nơi làm ông Công, ông Táo… Anh đến tận nơi, tìm gặp từng hộ gia đình vẫn đang còn duy trì nghề, tâm sự với người làm nghề. Những lăn lộn thực tế để có thể tự thân trải nghiệm, nhờ đó anh hiểu được sự vất vả của người làm nghề truyền thống, gánh nặng cơm áo và trách nhiệm giữ nghề trên vai họ... Từ trong lòng cuộc sống thực và lo âu cái đẹp của làng nghề truyền thống sẽ bị mai một đã hối thúc anh thực hiện những video về làng nghề.

Với Hữu Quý, những video về các món ăn hay làng nghề đang mai một được anh đăng lên mạng xã hội không phải để “câu like” hay “tăng view”, hay chỉ để mọi người “cưỡi ngựa xem hoa” rồi bỏ qua, mà còn muốn “nhắc nhẹ” mọi người về bản sắc dân tộc. Mong muốn nó trở thành một món ăn tinh thần mà với người già có thể là khơi gợi kỷ niệm, tạo sự nuối tiếc, với người trẻ là tò mò thích thú để tìm quen những sản phẩm đặc trưng đã âm thầm lưu truyền qua bao đời nay của vùng đất.

Luôn tâm niệm “không ai làm thì mình làm”, dẫu biết để vực dậy một làng nghề truyền thống thì sức ảnh hưởng của một cá nhân là không đủ, thế nhưng Hữu Quý không nản lòng mà càng tâm huyết hơn trong mỗi sản phẩm của mình. Để có một video hoàn thiện anh mất khá nhiều ngày tìm hiểu, sau đó đến tận nơi vừa quan sát, vừa tham gia làm và quay trọn quá trình đó. “Cũng tùy vào ngành nghề mà thời gian quay dài ngắn khác nhau, như ở làng Địa Linh, sau khi làm đất xong, mình đợi nung mất một tuần rồi mới quay lại để tiếp tục làm công đoạn gỡ tượng, cứ thế cho đến khi những bức tượng ông Công, ông Táo hoàn thiện thì video mới chấm dứt. Mất thời gian nhưng có những khung hình chân thật khiến mình an tâm”, Quý nói.

Những ngày đầu, ngoài nhiệt huyết Quý chẳng có kinh nghiệm gì, nhiều lần tìm đến nơi nhưng lại bị người dân từ chối vì sợ phiền hà, một số nơi thì muốn bảo vệ bí mật của nghề nên cũng vất vả. Cũng có nhiều trường hợp oái oăm khi các nghệ nhân chỉ đơn giản làm các công việc “cha truyền con nối”, không nắm rõ thông tin, lịch sử làng nghề. Có lúc quay được những hình ảnh đẹp của các công đoạn làm nghề rồi thì họ lại ngại khi phải nói trước máy quay khiến cho việc làm video trở ngại.

Quý chia sẻ: “Người Huế chân chất rất… dễ ngại, nhất là khi đứng trước ống kính. Các bác thợ thạo tay nghề, tỉ mỉ nhiệt tình giải thích từng công đoạn làm nghề bỗng lúng túng, ấp úng khi thấy mình đang quay lại cuộc nói chuyện”. Những lúc ấy, anh lại nhẫn nại để cùng với các bác thợ có được những hình ảnh đẹp và tự nhiên nhất... Nhờ nghiêm túc và kiên trì, các video của anh ngày càng được nhiều người biết đến hơn. Khi thấy sau mỗi clip đều có người liên lạc để hỏi chỗ mua các sản phẩm nghề truyền thống ấy, giúp cho những người thợ có thêm thu nhập, Quý biết mình đã làm đúng.

Hiện nay, kênh Tiktok của Đào Hữu Quý có gần 100.000 lượt theo dõi, 800.000 lượt yêu thích. Những người xem chủ yếu của anh đến từ những thành phố như Hà Nội, Hồ Chí Minh, Đà Nẵng, Nha Trang… Nhiều người theo dõi anh khi đến Huế đã liên hệ anh để được giới thiệu đến các danh lam thắng cảnh, làng nghề Cố đô.

Bài, ảnh: Phước Châu
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Lan tỏa những hành động đẹp

Qua gần 5 năm triển khai các hoạt động, phong trào xây dựng TP. Huế “Văn minh - Thân thiện - An toàn - Giàu bản sắc”, nhiều cơ quan, đơn vị, địa phương, câu lạc bộ, đội, nhóm… trên địa bàn thành phố tích cực tham gia, góp phần xây dựng Huế ngày càng sáng - xanh - sạch - đẹp - văn minh.

Lan tỏa những hành động đẹp
Chuyến trở về của cha

Năm tôi 49 tuổi, cha dẫn tôi về Huế. Cha bảo: “Rất có thể đây là chuyến thăm quê cuối cùng”. Gọi là dẫn nhưng thật ra có lúc tôi phải dìu đỡ ông. Ngoài 80, dù đầu óc vẫn còn minh mẫn nhưng các cơ quan hoạt động của người già đã đồng loạt rệu rã. Nhất là từ sau khi mẹ tôi mất, cha như yếu hẳn đi. Nỗi buồn bao giờ cũng là kẻ thù bào mòn sức lực. Cha ăn ít, nói ít, có hôm chỉ tha thẩn ngồi dưới tán cây sộp cổ thụ trước nhà. Hỏi gió máy quá cha ngồi đó làm gì, cha cười, bảo đang trò chuyện với thiên nhiên. Nhưng ông chỉ lắng nghe thôi, nào là tiếng lá rụng, tiếng chim ca, tiếng của con sóc nâu truyền cành ngó đôi mắt láo liên nhìn ông già tóc bạc nhấp chén trà lạt ướp hoa sói trong buổi sáng trời se se lạnh.

Chuyến trở về của cha
Đa dạng hình thức lan tỏa văn hóa đọc

Diễn ra trong vòng hơn 6 tháng, cuộc thi Đại sứ văn hóa đọc năm 2024 được Thư viện Tổng hợp Thừa Thiên Huế tổ chức đã thu hút đông đảo học sinh trên toàn tỉnh tham gia, với con số vô cùng ấn tượng hơn 16.300 bài dự thi đến từ 120 trường.

Đa dạng hình thức lan tỏa văn hóa đọc
Ngõ nhỏ không tên

Cái cách hơi xuân đột nhiên từ từ len lỏi vào cuộc sống thường nhật khiến đôi người khẽ rùng mình vì lạnh. Nhưng đó là một cái lạnh khoan khoái. Người đàn ông đưa tay sờ vào mũi mình để tận hưởng cảm giác mới mẻ đầu ngón tay và nhìn ánh nắng từ từ buông xuống đoạn đường làng trước mặt, tinh nghịch nhảy lên đỉnh đầu đứa con trai nhỏ bên cạnh làm cu cậu khẽ xoa đầu mình làm anh bật cười. Cu cậu được bao nhiêu tuổi là từng ấy năm anh chưa về lại quê, bộn bề cuộc sống rồi lại vì nhiều lý do trong quá khứ, mãi đến giờ mới tranh thủ dịp Tết để đưa vợ con về thăm quê nội.

Ngõ nhỏ không tên
Cô giáo đặc biệt

Trong phòng khách, bố mẹ tôi mỗi người một góc, tay cầm điện thoại, ấn máy liên tục hết gọi cho người thân lại đến bạn bè kèm lời dặn dò: “8 giờ tối nay, bác nhớ mở tivi xem chương trình “Tỏa sáng những tấm gương nghị lực” nhé. Cái Vy con dâu tôi nó được lên tivi đấy ạ!”.

Cô giáo đặc biệt

TIN MỚI

Return to top