ClockThứ Hai, 10/07/2023 06:12

Vua Hàm Nghi ghé làng La Chử

TTH - Làng La Chử được vinh danh là một trong những ngôi làng văn vật của đất Thần kinh. Đường thiên lý Bắc - Nam trước giờ đều chạy ngang, mang đến cho ngôi làng nhiều điều bất ngờ, thú vị. La Chử là một làng cổ, có lẽ được thành lập vào đời Trần không lâu sau khi Ngự sử trung tán Đoàn Nhữ Hài vào kinh lý năm 1307.

Mùa senDưới bóng cây hạnh phúcHơn 60 tác phẩm vẽ về nghệ thuật diễn xướng cung đình

leftcenterrightdel
 La Chử hôm nay. Ảnh: Đăng Tuyên

Con đường thiên lý thượng đạo từ xưa xuyên qua làng, vượt Lựu Bảo rồi xuôi theo bờ Bắc sông Hương mà về Hóa Thành, lỵ sở phủ Triệu Phong (Lê Nguyễn Lưu - Văn khắc thời Tây Sơn ở Huế, in trong Cố đô Huế xưa và nay, NXB Thuận Hóa, 2005, tr.658). Nếu từ Bắc vào, ngang làng Văn Xá rẽ phải tới Khuê Chử (nay là Quê Chữ) độ cây số là tới địa phận La Chử, con đường thiên lý chạy dọc bờ hói, ra chợ rẽ trái, thẳng xóm Đá đến làng Bồn Phổ, Lựu Bảo rồi tới sông Hương. Chiều dài chừng 2 cây số nhưng con đường thiên lý chạy qua La Chử, theo dòng lịch sử, ghi dấu bao sự kiện gắn với sự hưng phế của nhiều triều đại.

 Đáng nói và đáng nhớ nhất là vua Hàm Nghi và tùy tùng đi trên con đường này, khi đó không còn là đường thiên lý thượng đạo nữa, ghé làng La Chử vào ngày 5/7/1885, nhằm ngày 23/5 năm Ất Dậu. Hay tin, các xóm làm lễ bái vọng nhà vua. Dẫu xuất bôn nhưng vua và đoàn tòng vong ghé làng là niềm tự hào, các làng khác không dễ có được. Đoàn rời đi, dân làng gánh nước ra đường bến tiếp tế.

 Biến cố đau buồn thuở ấy thu hút mọi người quan tâm tìm hiểu, trong đó có tôi, phân vân tự hỏi vua Hàm Nghi ở lại La Chử bao lâu!

 Tại Việt Nam sử lược của Trần Trọng Kim có đoạn: “Quân Pháp thấy bất thình lình nửa đêm quân ta đánh phá như vậy, chưa biết thế nào, chỉ yên lặng mà chống giữ. Đến sáng ngày 23 mới tiến lên đánh thì quân ta thua chạy. Nguyễn Văn Tường cho người vào điện tâu xin rước vua và các bà thái hậu tạm lánh lên Khiêm Lăng. Khi xa giá ra gần đến cửa hữu, thì gặp Nguyễn Văn Tường đã chực sẵn ở đấy để đi hộ giá, nhưng lệnh truyền cho Nguyễn Văn Tường ở lại để thu xếp mọi việc. Nguyễn Văn Tường vâng mệnh ở lại. Xa giá đi qua làng Kim Long, lên đến chùa Thiên Mụ thì Tôn Thất Thuyết đem quân chạy đến truyền rước xa giá đến Trường Thi… Vào nghỉ được một lát, thì Tôn Thất Thuyết lại giục lên đường, nói rằng quân Pháp đã sắp đuổi tới. Tối ngày 23, xa giá vào nghỉ nhà một người bá hộ, sáng ngày 24 ra đi, đến tối mới tới thành Quảng Trị. Quan tuần phủ Trương Quang Đản ra rước xa giá vào Hành cung và đặt quân lính để phòng giữ”. (NXB Văn học, 2015, tr.432-433).

 Xuất phát từ nhận định “Một trong những nhân vật lạ lùng nhất trong lịch sử Pháp - Nam chúng ta, nói không mâu thuẫn thì đó là nhân vật ông Hoàng Hàm Nghi”, ông A. Delvaux ở Dòng Thừa sai Paris đã ghi: “Ông Tường khởi sự tính biện pháp rút lui, ông đòi một long ỷ để hộ giá nhà vua đi, làm cho nhà vua tránh được bàn tay của quân Pháp. Tức khắc, ông Thuyết đến trước nhà vua, và ông đi đầu đoàn hộ giá. Nhà vua, các bà Hoàng Thái hậu, theo sau có quan Phụ chính đại thần Nguyễn Văn Tường, được hộ vệ với một toán lính có trang bị súng bắn liên thanh, rời Cung điện ra đi vào lúc bảy giờ sáng một ít. Đoàn hộ giá tòng vong ra khỏi Kinh thành bằng cửa Quảng Đức, lúc đó cửa còn chưa tắc nghẽn, đi ngược lên theo dọc sông Hương bằng cách đi ngang trước kho Mộc Thương cũ, trước cửa Chánh Nam hay Mirador V (Nhà Đồ) lên cầu Bạch Hổ và đi ngang trước chùa Thiên Mụ, sau đó đến nghỉ chân ở Trường Thi La Chử… Nhà vua rút vào ngồi đơn độc trong một góc, chỉ xuất hiện vào lúc lên đường… Vào khoảng 4 hoặc 5 giờ chiều, đoàn hộ giá tòng vong khởi sự tiến bước, có hơi hơi thiếu trật tự; đoàn đã mất sự liên kết với đội tiên phong của đoàn đến 2,3 ki-lô-mét, nhưng cuối cùng thì toàn thể cũng đến được tại Văn Xá vào lúc đêm sập tối. Vào lúc gà gáy, đoàn tòng vong lại khởi hành từ Văn Xá, ngày 6 tháng 7, đến hơn 10 giờ sáng, đoàn xa giá đến hành cung Quảng Trị” (Những người bạn cố đô Huế, tập 28, NXB Thuận Hóa, 2016, tr.440-441).

Với vốn hiểu biết ít ỏi về vùng đất mình đang sống, tôi thấy lập luận trên có cơ sở hơn cả và như vậy vua Hàm Nghi cùng đoàn ở lại làng tôi gần trọn ngày 5/7/1885, nghỉ đêm ở Văn Xá, quê ngoại của vua Minh Mạng, nơi người dân có điều kiện đón tiếp vua hơn và chỉ cách Trường Thi chưa đầy 5 cây số.

Tại vị không lâu song hình ảnh, khí phách vua Hàm Nghi sống mãi trong lòng mọi người, vượt không gian thời gian, là biểu tượng cho khát vọng độc lập tự do.

Hà Xuân Huỳnh
ĐÁNH GIÁ
4.5
  Ý kiến bình luận
Danh sách bình luận (2)
LB
Lê Quang Biên - 06/01/2024 21:30
Tôi là người làng La chữ cách trường thi khoản 500m. Ở làng La chữ gần trường thi có miếu Ông cạnh bàu sen, tôi không biết thờ vị ngài nào ở trong miếu có lăng mộ hồi nhỏ trước năm 1975 tôi nghe ông nội tôi kể, ông nội tôi hồi đó lo hương khói miếu này. Lúc đó khoảng bảy, tám tuổi theo ông nội có nhiều đêm ngủ lại ở miếu. Nay đọc được bài viết tôi hồi tưởng lại kỷ niệm tuổi thơ, nay tôi đã sinh sống ở miền Nam hơn 30 năm rồi.
NH
Ngô Mai Hoa - 23/07/2023 21:24
Rất tự hào được là con cháu làng La Chử

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Để văn hóa bản địa “níu chân” du khách

Văn hóa bản địa là yếu tố quan trọng trong phát triển du lịch. Sự độc đáo, khác biệt của sản phẩm du lịch cũng do yếu tố văn hóa bản địa quyết định. Các địa phương tại Thừa Thiên Huế có những lễ hội đặc sắc, nhưng để thu hút khách cần thiết phải đầu tư xây dựng những sản phẩm du lịch đặc trưng từ yếu tố này và chú trọng hơn công tác quảng bá.

Để văn hóa bản địa “níu chân” du khách
Nơi “gặp gỡ” văn hóa

Bên cạnh chức năng chính trưng bày các hiện vật, nhiều bảo tàng, không gian văn hóa nghệ thuật còn đảm nhận một chức năng quan trọng khác đó là tổ chức các sự kiện giao lưu, trò chuyện, tọa đàm những vấn đề liên quan. Chính những không gian như thế đã trở thành điểm đến, tạo được sự kết nối giữa giới nghiên cứu, các chuyên gia văn hóa cũng như những người có niềm đam mê gặp gỡ.

Nơi “gặp gỡ” văn hóa
50 năm một chặng đường gìn giữ văn hóa dân gian

Thừa Thiên Huế là vùng đất mang dấu ấn của thời di dân mở nước hơn 700 năm. Vì thế, cội nguồn văn hóa hình thành từ sự dung hợp bản sắc văn hóa của cư dân bản địa cùng cư dân Việt từ khắp các vùng miền của đất nước. Văn hóa dân gian luôn gắn liền với đời sống tinh thần của cộng đồng người Huế.

50 năm một chặng đường gìn giữ văn hóa dân gian

TIN MỚI

Return to top