|
Bị cáo Nguyễn Xuân Thanh tại tòa |
Theo cáo trạng, làm nghề kinh doanh tự do bị thua lỗ và nợ tiền của nhiều người nên Thanh tự nhận là đại gia có nhiều đất và đầu tư “làm ăn lớn” để chiếm đoạt tiền của một số người khác thông qua vay nợ để trả nợ và vay tiền cá nhân.
Thanh nói với những người khác cho mình mượn tiền để thanh toán khoản vay ngân hàng lấy sổ đỏ để đầu tư xây dựng, kinh doanh nhà hàng ở bãi tắm Thuận An, kinh doanh cà phê, kinh doanh và sản xuất yến sào…
Tháng 6/2022, Thanh liên hệ bà Nguyễn Thị M.T. (trú TP. Huế) cho mình vay 2 tỷ đồng. Thanh nói với bà T. là mình có mảnh đất tại phường Thủy Lương, TX. Hương Thủy đang thế chấp tại một ngân hàng và cần 2 tỷ đồng để tất toán khoản vay lấy sổ đỏ ra bán mảnh đất đó trả tiền cho bà T.
Tin lời, đã 2 lần bà T. chuyển vào tài khoản của Thanh 2 tỷ đồng. Thanh không tất toán ngân hàng lấy số đỏ mà dùng trả nợ cho những người khác. Hết thời hạn vay, bà T. gặp Thanh yêu cầu trả nợ, Thanh trả cho bà T. 300 triệu đồng. Còn lại 1,7 tỷ đồng Thanh cố tình lẫn trốn, không có khả năng trả.
Tiếp đến, ngày 1/7/2021, Nguyễn Xuân Thanh đến xem và thuê nhà của chị Phạm Thị H. N. ở khu tái định cư xã Thủy Thanh, TX. Hương Thủy nói để ở và nuôi yến, chế biến yến sào.
Sau khi thuê nhà, Thanh làm quen chị N., gửi thông tin cho chị N. giới thiệu Thanh kinh doanh cà phê, có 3 cửa hàng chuyển phát nhanh Viettelpost, nuôi và sản xuất yến sào cho các tỉnh.
Thanh còn giới thiệu với chị N.một số nhân vật quan trọng có tầm cỡ lớn ở tỉnh đến gặp Thanh xin đáo hạn, gửi ảnh sổ đỏ của các người đó cho chị N. xem để vay tiền chị N.
Thanh mượn tiền chị N. nói là để đáo hạn ngân hàng cho khách hàng. Do tin tưởng Thanh, chị N. đã nhiều lần cho Thanh vay với số tiền gần 3 tỷ đồng. Quá hạn không thấy Thanh trả nợ nên gửi đơn tố cáo Thanh đến Công an tỉnh. Sau khi công an mời làm việc, Thanh trả cho chị N. số tiền 1,350 tỷ đồng, còn lại 1,640 tỷ đồng Thanh không có khả năng trả.
Chưa hết, tháng 9/2021, Thanh nhiều lần vay của chị Cao Thị M. P. ở phường An Đông, TP. Huế tổng số tiền 1,234 tỷ đồng nói là để kinh doanh. Sau đó, Thanh đem tiền của chị P. trả nợ cá nhân. Thấy Thanh nợ nhiều người không trả nên chị P. gặp thanh đòi nợ thì Thanh trả cho chị P. 2 lần được 254 triệu đồng, còn nợ chị P. 980 triệu đồng không có khả năng thanh toán.
Với phương thức, thủ đoạn trên, Thanh đã vay và chiếm đoạt của 3 người với tổng số tiền hơn 6,2 tỷ đồng.
Tại tòa, Hội đồng xét xử cho rằng, việc Thanh thông tin với bà T., chị N., chị P. mượn tiền để đáo hạn ngân hàng và kinh doanh là hoàn toàn gian dối, không đúng sự thật, mục đích là để những người này cho vay tiền, còn thực tế sử dụng tiền trả nợ cho nhiều người vì lúc đó Thanh không có khả năng trả nợ. Việc trước đó Thanh trả tiền cho các chị cũng là thủ đoạn để họ tin tưởng và tiếp tục cho Thanh vay tiền để xoay vòng trả nợ; việc làm giấy vay nợ nhằm trốn tránh họ tố cáo Thanh.
Sau khi xem xét tính chất, mức độ vụ án, Hội đồng xét xử tuyên phạt Nguyễn Xuân Thanh 8 năm tù giam về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.