ClockThứ Bảy, 09/03/2019 12:28

Trưởng thành

Chờ những yêu thương

Từ ngày công ty nhận được ít việc làm, con trai chị là kỹ sư có ý định nghỉ hẳn để cùng với người bạn hùn vốn mở nhà hàng kinh doanh. Chị không yên tâm. Dù sao làm việc nhà nước vẫn ổn định hơn. Khi nghỉ hưu có lương, đỡ phải lo nhưng nó nhất quyết bỏ việc. Chị nhờ người thân xin chuyển chỗ làm việc cho con. Chiều mẹ, con trai đến nhận việc ở một trường dạy nghề. Ngày hôm sau, cháu bảo với mẹ: “Con thấy học sinh ít, phần dạy không đúng chuyên ngành của con. Con không làm việc ở đó nữa”! Chị lại xin chỗ khác. Lần này thì đúng ngành cháu được đào tạo. Cháu cũng đến phỏng vấn, nhưng cố tình trả lời sai để trượt! Chị đành bất đắc dĩ để con trai tự lập nghiệp kinh doanh.

Nó mới 27 tuổi. Chồng mất, chị là giáo viên, chẳng biết kinh doanh buôn bán gì nên không thể giúp con được. Vừa lo lắng, vừa thương con phải tự mình bươn chải, vất vả. Chị biết, khi chồng chị còn sống, con trai chẳng phải lo nghĩ gì. Giờ ba mất, nó trở thành trụ cột gia đình. Lo kiếm tiền phụ thêm giúp mẹ. Kinh doanh không phải dễ. Nào là tiếp thị, quảng cáo, giải quyết “đầu vào”, “đầu ra”, lo trả tiền cho nhân viên. Nhìn con trai suốt ngày lo công việc, đêm về tính toán, chị xót xa. 

Tuổi trẻ giờ đã khác xa thời chị ngày xưa. Năng động, sáng tạo và có chút liều lĩnh. Biết tính toán nên con trai có thu nhập tạm ổn và có điều kiện báo hiếu với mẹ. Năm đầu tiên, kinh doanh thành công, con sắm sửa cho chị đủ thứ. Từ các tiện nghi trong gia đình, đến máy di động khá sang trọng. Thuốc bổ, áo quần, giày dép đẹp. Quà cho cả ông ngoại, các dì, các o của cháu. Khi ba chị bị ốm nặng, nằm bệnh viện ba tháng, anh em trong gia đình chị thay nhau túc trực 24/24 giờ chăm sóc cụ. Con trai tình nguyện trực buổi trưa để chăm ông ngoại. Cháu  bảo: “Đó là giờ căng thẳng nhất trong ngày, các dì, các cậu và mẹ lớn tuổi rồi, không trụ được lâu, để con trực”. Chị cảm động vô cùng. Con trai chững chạc hẳn lên. Kinh doanh có tiền, lại sống hiếu thảo. Thấy con kiếm tiền khá nhanh, chị lại lo. Không biết nó có làm gì không hợp pháp? Thỉnh thoảng chị lại nhắc nhở: “Con luôn ghi nhớ, ông nội là liệt sĩ, ba con từng đi tù Côn Đảo nhé. Làm gì cũng phải xứng đáng với sự hy sinh của ông, cha”.

Hôm ba chị ra viện, nhìn con trai chở ông ngoại trên chiếc xe ô tô cháu mới mua sau 5 năm làm việc bằng sức lao động của mình, chị rưng rưng! Giờ chị không còn cảm giác ngại ngùng khi ngồi cùng bạn bè, nói chuyện về việc làm của con cái. Chị cảm thấy tự hào khi con trai chị trưởng thành, đúng đắn trong quyết định lựa chọn công việc của mình.

ĐINH HOÀNG XUÂN HỒNG

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Chùa trên núi

Ngôi chùa nằm cheo leo trên một ngọn núi. Đường lên chùa ngoằn ngoèo, khúc khuỷu bám theo sườn núi nên chẳng mấy người lên chùa, thành ra chùa vắng vẻ quanh năm. Nếu như không có người dẫn lối hoặc nhắc tới thì hẳn chẳng ai biết trên núi này còn có một ngôi chùa. Vào những buổi sương mù, ngọn núi chìm trong một vùng mịt mờ trắng đục. Nhìn từ xa, ngọn núi mờ ảo, chỉ khi nắng lên, sương tan, đỉnh núi mới hiện rõ và xung quanh vẫn còn phủ vài đám mây trắng, khiến cảnh vật đẹp một cách lạ kỳ. Vậy nhưng, ngôi chùa vẫn khuất trong dáng núi, nằm khiêm nhường dưới những tán cây cổ thụ um tùm, chỉ tiếng chuông chùa là vang vọng lan xa, rồi tan dần vào gió, vào mây, vào nắng, vào tháng năm.

Chùa trên núi
Về miền an tĩnh

Sáng sớm đầu hè, dạo xe qua cung đường gần chùa Từ Đàm, tôi bỗng ngẩn ngơ dưới triền hoa sứ trắng. Cùng những giọt hồng tía của tia sáng đầu ngày, những cánh hoa vươn lên, và hương thơm như được ủ thêm men say của sương đêm tối qua mà sáng nay càng nồng nàn, ngan ngát.

Về miền an tĩnh
Hiên nhà có mẹ

Phú trở về nhà khi bóng chiều đã ngả vàng. Đèn đường bật sớm. Ở đầu hẻm, nồi bún riêu của bà cụ cũng cạn đáy, chắc chỉ còn đủ tô cuối dành cho Phú.

Hiên nhà có mẹ
Niềm vui đời thường

Nhà có ba anh em thì anh trai cả và tôi đều sinh sống và làm việc ở tỉnh xa. May mà có vợ chồng cô em út làm nhà ngay trong vườn, sát cạnh nhà cha mẹ đã già yếu, đỡ đần sớm hôm lúc các cụ trái gió trở trời. Để phần nào “bù đắp” về việc mình không thể thường xuyên chăm sóc được cha mẹ, thời gian qua, lần nào về quê tôi thường đến siêu thị gần nhà, tranh thủ mua những loại thức ăn tốt cho sức khỏe của người già, cất vào tủ lạnh để cha mẹ dùng dần. Đồng thời, xin số điện thoại của nhân viên siêu thị, kết bạn zalo. Siêu thị có dịch vụ ship hàng tận nhà cho khách. Các bạn nhân viên cũng nhiệt tình tư vấn (gửi kèm hình ảnh qua zalo) nên dù ở xa, tôi vẫn có thể dễ dàng chọn lựa những loại trái cây tươi ngon cho cha mẹ.

Niềm vui đời thường
Cha mẹ cần theo sát và định hướng con trên không gian mạng

Từ thành thị đến nông thôn, trẻ em được ba mẹ cho sử dụng điện thoại để truy cập internet là điều khá phổ biến hiện nay. Nhưng theo sát và định hướng con trong quá trình con tiếp cận với những trang mạng xã hội là điều không phải cha mẹ nào cũng chú tâm. Để rồi, có những hệ lụy không mong muốn đã xảy ra...

Cha mẹ cần theo sát và định hướng con trên không gian mạng
Return to top