ClockThứ Năm, 07/05/2015 07:31

Nghĩ vụn

TTH - 1. Bạn gọi, và bảo sao không vào chơi ở kỳ nghỉ dài vừa qua. Nhưng bạn lại cũng bảo, may mà không đi, chứ đi rồi thì không có phòng mà ở. Nhà bạn thì đang dang dở. Thậm chí còn không có chỗ mà ăn vì bạn nấu chắc hẳn là không đúng gu, và ngại mình sành ăn.

Suýt nữa mình đã cười sặc. Nhưng cái giọng tưng tửng thì đúng là của bạn. Thông điệp đầu tiên mình nhận ra là bạn nói chỗ bạn đang trở thành vùng trũng. Nghĩ thế là vì bạn sống trên cao nhưng người ta đổ đến trong ngày hè cứ như là ngập lụt. Thông điệp sau mình nhận ra là bạn cũng mệt mỏi khi giống như bị ai lấy đi nhịp sống thường lặng.

Và hình như bạn cũng mệt mỏi sau những ngày làm suốt và trực suốt. Cái mệt mỏi của một cung độ cũ. Chưa có gì thay đổi.

2. Con gái lớn kể chuyện bạn của con lúc ăn cơm. Về việc bạn con đi Đà Nẵng nửa chừng thì kẹt xe. Bạn con kể về cảm giác chênh vênh. Nửa muốn đi tiếp, nửa muốn quay trở về. Câu chuyện của con làm ám ảnh những hàng xe dài, cứ 30 phút một bên ra, 30 phút một bên vào và đợi mãi mới đến lượt. Con gái đưa tay một vòng quanh mắt và bảo, bạn con nói, chỉ như ri thôi mà tay hắn đen sì bụi...

Câu tiếp theo của con là mẹ, chừng nào mình đi suối?

3. Mình thì gần như không ra khỏi thành phố mấy ngày vừa qua. Tất nhiên là trong vòng bán kính khoảng 10km. Ngủ rất no mắt. Rồi xem phim. Đi tiếp mấy vòng loăng quăng vào các buổi sáng, buổi chiều, buổi tối nhàn rỗi. Đọc sách. Xem phim. Vậy mà vẫn có lúc thấy ngày dài. Chả phải vì ham công tiếc việc. Nhưng cứ cảm giác thiêu thiếu điều gì.

Thi thoảng lên facebook, vào mạng, mình trông thấy những nơi chốn toàn người là người. Cả những nơi chốn rất vắng nhưng số này thật ít. Cũng nghĩ may mắn là không phải, không có mình giữa những chỗ đông thật đông ấy. Chỉ nghĩ thế thôi. Những người có mặt, hẳn cũng có sự hứng thú riêng, hoặc tìm ra điều gì đấy làm vui, khi đã lựa chọn.

4. Có một tối, mình uống chút rượu mà bạn đồng nghiệp mang vào từ Bắc. Ly rượu màu vàng nhạt. Chủ nhân của nó giải thích là rượu ngâm một số loại trái cây gì đấy, có chuối, có cam... Mình cũng không biết là nó ngon hay dở. Uống vào thì dễ nhưng quả thật là không dễ ngủ vì cảm giác nhói lên giữa khoang ngực. Mùi rượu là lạ làm hẹp khoảng cách giữa những người bạn mới và cũ.

Ít ra thì xê dịch của đồng nghiệp cũng đem gặp gỡ tới giữa kỳ nghỉ dài.

5. Có một lúc ngồi ở một quán (không phải hiệu) làm tóc ngay ngoài ngõ, chờ xong việc, mình nghe chị thợ may và cô thợ làm tóc bàn bạc, rồi quyết định nghỉ việc chiều 1/5. Lời buông sau cùng họ nói với nhau về việc ấy là: Nghỉ thôi chị, giàu có chi một buổi chiều làm cố...Ừ, nghỉ!

Lúc ấy mình nghĩ, kỳ nghỉ làm thênh thang nhiều người nhưng cũng làm sốt ruột bao nhiêu người khác. Và với những người ở vế thứ hai, nửa ngày cũng không phải là sự lựa chọn đơn giản.

Vậy thì mắc chi lại cứ phức tạp mình?

6. Bây giờ thì mọi việc đã lại đi vào guồng cũ. Tất nhiên sẽ có những vòng quay mới. 

Cảm thấy ích kỷ. Không phải với bản thân mình mà với xung quanh.

Là mình cứ nghĩ vụn thế!

Bình Phương
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

“Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”

Đó là chủ đề của Trại sáng tác văn học, nghệ thuật do Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy phối hợp với Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật tỉnh khai mạc sáng 15/4 tại làng cổ Phước Tích, xã Phong Hòa (Phong Điền).

“Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”
Ba luôn ở bên con

Một sớm mùa thu, tôi rẽ sương cũng mẹ đi vào lối vắng. Ở nơi đây, cảnh vật thường xuyên thay đổi, dù một năm mẹ con tôi đến những bốn, năm lần. Sự thay đổi ấy ứng với từng mùa, khi những hàng cây thi nhau lột xác, lũ chim chóc thay lời ca tiếng hát, mây trời và làn nước cũng thường biến đổi sắc màu theo từng tháng năm. Ở nơi đó, bên một dòng sông nhỏ có một khoảnh đất là nơi yên nghỉ của ba tôi. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng chốc ngày ba từ giã cõi đời cũng đã ngót nghét gần mười năm. Mười năm đó, từ nỗi đau tận cùng đến đau đáu khôn nguôi, trong mẹ con tôi đã chuyển thành tĩnh lặng thương yêu.

Ba luôn ở bên con
Từ chuyến phượt khám phá làng Vân...

Gần đây, phượt trở thành trào lưu và sở thích của rất đông bạn trẻ. Xu hướng phượt không đơn thuần chỉ là trải nghiệm các cung đường khó hay khám phá văn hóa, vùng đất nơi mình đến mà còn kết hợp Teambuilding (xây dựng đội nhóm), các kỹ năng sinh tồn, đôi khi lồng ghép thêm hoạt động thiện nguyện.

Từ chuyến phượt khám phá làng Vân
Lão ngư kể chuyện đi biển

Những kinh nghiệm đi biển "xương máu" được truyền đời trong các gia đình ngư dân. Khi chưa có máy móc hiện đại, kinh nghiệm sóng nước là cứu cánh sinh kế của họ.

Lão ngư kể chuyện đi biển
Return to top