ClockThứ Ba, 19/05/2015 15:00

Giữa đám dây...

TTH - Tối qua, khi chuyển khách sạn, mình đã chọn căn phòng rộng hơn, có ban công nhìn xuống đường. Buổi chiều, Hà Nội óng ả nắng. Nói óng ả là vì cơn mưa chiều hôm trước đã làm nguội đi những ngày nóng dài. Những ngả phố cũng mềm mại và dễ chịu hơn với những hàng cây xanh ngợp lối. Râm ran tiếng ve. Bằng lăng có chỗ đã phai đi rất nhiều khi mình bách bộ qua mấy ngả đường mạn Ba Đình.
 

Mở cửa ban công, điều đầu tiên khi mình nhìn xuống là mấy xe bán quả rong đang lừng chừng đi giữa phố. Lúc ấy chắc cũng quãng gần 6h chiều. Con phố cũ không quá đông người. Chỉ nhiều nhất là các màu taxi vội vã. Phía gần như đối diện với căn phòng mình tá túc, có một thanh niên trẻ với một đai bảo hộ đơn giản quanh lưng đang đu mình trên đám dây nhợ lằng nhằng rất điển hình của Hà Nội hay Sài Gòn. Dừng mắt ở đó một lúc, mình vẫn không hiểu và không rõ cậu thanh niên ấy sẽ xử lý mọi thứ như thế nào dưới quầng sáng lờ nhờ.

Buổi sáng, sau giấc lười biếng và trễ tràng, mình lại mở ban công và lại thấy cậu thanh niên ngày hôm qua đã đeo mình trên đám dây từ bao giờ. Góc nhìn rõ và trực diện làm mình thảng thốt y như khi thấy diễn viên xiếc đi trên dây. Nhưng dây ở đây không phải như dây xiếc nhé. Nó bao gồm những chằng chịt đan xen và rủi ro có lẽ cũng sẽ nhiều hơn khi không biết đường dây nào sẽ phóng ra luồng điện từ một chỗ rò rỉ bất ngờ nào đó, từ một đoạn nối hay một con mắt lạc nào đó...
Thật hay là gần sát bên cạnh có một cây bằng lăng đang tím thẳm. Nó làm dễ chịu hẳn so với những rắc rối và hồi hộp mình trông thấy. Mà có khi chỉ mình rắc rối và hồi hộp thôi chứ người Hà Nội đã quen rồi. Là mình nghĩ thế lúc ngồi ăn trưa. Những chùm dây đã rời rã từng đám ngay dưới tầm mắt. Vẫn thanh niên trẻ ấy. Một mình. Trên đám dây.
Có một đám lá xanh loè xoè ở căn nhà bên kia đường. Lá trông cũng rối vì có lẽ cây đã bị tỉa cành, hay thậm chí đã bị chặt đi một phần nào đó. Nhưng mình lại thấy đám xanh rối chỗ ấy hay hay vì nó che nắng gần như cả ban công với hai cánh cửa sổ ở tầng 2. Cũng nghĩ, ngay tại một trong những khu trung tâm của Hà Nội mà lại có được cả tầng xanh thế kia hẳn là phải có duyên lắm.
Khi rời đi, mình mải nhìn đám dây bị cắt từng đoạn trên mặt đường và tiếng cô lễ tân phân trần lý do mạng wifi của khách sạn bị chậm mà quên nhìn về phía căn nhà có đám lá luôn xanh. Khi ngoái đầu nhìn lại, mình chỉ nhìn thấy rổ hoa hồng và loa kèn tần ngần trên chiếc xe đạp và một cái nón cũ.
Khi ngồi ở sảnh chờ, mình lại vẩn vơ về những chằng chịt đáng sợ và những chằng chịt dễ chịu. Điều này có lẽ do cảm quan, do sắc màu, do tâm trạng, khung cảnh và cả khoảng thời gian mà nó có. Y như lúc này, mình thấy an nhiên lắm giữa những tiếng báo giờ bay liên tục các chuyến ở Nội Bài. Là vì mình biết rõ lúc nào mình mới đến lượt ra cửa để trở về. Chắc cũng y như cậu thanh niên làm xiếc trên búi dây nhợ lùng nhùng nọ, vì cậu ta hẳn biết rất rõ màu dây và sợi nào cần phải cắt bỏ...
Bài, ảnh: HẠ NHI
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Kỷ niệm 8 năm Di sản “Thơ văn trên Kiến trúc Cung đình Huế” được công nhận Di sản Tư liệu thế giới

Cách đây 8 năm, ngày 19/5/2016, Di sản “Thơ văn trên Kiến trúc Cung đình Huế” (1802 - 1945) được Ủy ban chương trình Ký ức Thế giới khu vực Châu Á – Thái Bình Dương (MOWCAP) thuộc Tổ chức Văn hóa, Giáo dục và Khoa học Liên hợp quốc công nhận là Di sản Tư liệu Thế giới khu vực Châu Á - Thái Bình Dương. ​

Kỷ niệm 8 năm Di sản “Thơ văn trên Kiến trúc Cung đình Huế” được công nhận Di sản Tư liệu thế giới
Dâng hoa sen lên Bác tại nhà lưu niệm ở Dương Nỗ

Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy Phan Ngọc Thọ cùng đại diện một số sở, ban ngành và người dân, du khách đã tham gia lễ rước hoa sen và dâng lên Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Di tích quốc gia đặc biệt Nhà lưu niệm thời niên thiếu của Chủ tịch Hồ Chí Minh tại làng Dương Nỗ (xã Phú Dương, TP. Huế) sáng 19/5.

Dâng hoa sen lên Bác tại nhà lưu niệm ở Dương Nỗ
Chùa trên núi

Ngôi chùa nằm cheo leo trên một ngọn núi. Đường lên chùa ngoằn ngoèo, khúc khuỷu bám theo sườn núi nên chẳng mấy người lên chùa, thành ra chùa vắng vẻ quanh năm. Nếu như không có người dẫn lối hoặc nhắc tới thì hẳn chẳng ai biết trên núi này còn có một ngôi chùa. Vào những buổi sương mù, ngọn núi chìm trong một vùng mịt mờ trắng đục. Nhìn từ xa, ngọn núi mờ ảo, chỉ khi nắng lên, sương tan, đỉnh núi mới hiện rõ và xung quanh vẫn còn phủ vài đám mây trắng, khiến cảnh vật đẹp một cách lạ kỳ. Vậy nhưng, ngôi chùa vẫn khuất trong dáng núi, nằm khiêm nhường dưới những tán cây cổ thụ um tùm, chỉ tiếng chuông chùa là vang vọng lan xa, rồi tan dần vào gió, vào mây, vào nắng, vào tháng năm.

Chùa trên núi
Trân quý những tư liệu, hiện vật tưởng niệm Bác Hồ

Ngoài những di tích, những di sản văn hóa phi vật thể mà Chủ tịch Hồ Chí Minh để lại là tình yêu thương bao la của Người dành cho Nhân dân Thừa Thiên Huế, những hồi ức của Người với vùng đất Thừa Thiên Huế còn có tình cảm đặc biệt của Nhân dân Thừa Thiên Huế đối với Người gồm hàng ngàn trang tư liệu viết và những câu chuyện kể. Đó là lòng tôn kính, tình cảm của Nhân dân Thừa Thiên Huế đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh thông qua các hoạt động thờ cúng trong mỗi gia đình sau khi Người qua đời.

Trân quý những tư liệu, hiện vật tưởng niệm Bác Hồ
Khai hội Dương Nỗ - hành trình tháng 5

Làng Dương Nỗ là một địa danh không thể thiếu trong trong tiểu sử của người Anh hùng giải phóng dân tộc Việt Nam, nhà văn hóa kiệt xuất - Hồ Chí Minh.

Khai hội Dương Nỗ - hành trình tháng 5
Return to top