ClockThứ Ba, 24/09/2019 09:07

Xóm ấm

Yêu thương bằng cả tấm lòngNhững điều tốt đẹp

Quán chị thường mở cửa sớm. Cũng chẳng có gì nhiều nhặn và gần như chỉ dành cho mấy người khách quen thường ghé uống cà phê sáng. Mùa hè, cỡ chừng gần 5 giờ đã thấy chị đặt ra ngoài lề đường mấy chiếc bàn, ghế nhựa và lom thom chuẩn bị trà, đá sau khi quét qua khoảng sân nhỏ. Có hôm vì khó ngủ và chắc có phần nhạt miệng, chồng tôi ra quán sớm, gọi chị ới ời rồi tự bưng bàn, bưng ghế. Rỗi được một lúc, chị ghé xuống ngồi với dăm ba câu chuyện phiếm.

Ngày gia đình tôi lên xây nhà ở trong ngõ, đã thấy dáng chị tần tảo lúc thúc trong ngôi nhà cũ và dăm ba món hàng trong kiot đầu ngõ, dù không nhiều nhặn các mặt hàng tạp hóa nhưng cũng có thể đáp ứng đủ những thứ người ta cần. Sau một thời gian thì có thể định vị được món hàng chạy nhất của chị là bia chai. Lúc đó trong ngõ có đến 4-5 ngôi nhà đang được xây. Cuối tuần người ta hay gọi bia đãi thợ. Cánh phụ nữ thì luôn nhớ đến chị khi nhà cón món gì ngon và dành lại những thứ chị có để mua.

Ngày đó thi thoảng chuyện trò, tôi mới hay chồng chị mất chưa được bao lâu, để lại cho chị hai đứa con đang học trung học cơ sở và ngôi nhà đã rệu rã. Người phụ nữ chỉ biết gia đình buộc phải gồng mình xoay xở. Tôi nhớ chị bảo, điều khó nhất là đi đâu làm gì cũng thấy bóng dáng của chồng. Phải mất một thời gian rất lâu chị mới có thể bình tâm trở lại để lo cho con. Chúng đều đang trong tuổi lớn và đôi khi còn mải chơi. May mắn là chúng cơ bản ngoan, biết bảo ban nhau giúp đỡ mẹ và chăm học. Ba mẹ con chị cứ thế mà nương tựa vào nhau để vượt qua biến cố lớn của gia đình.

Giờ thì hai cậu con trai đều đã đứng chân ở hai đơn vị khác nhau. Chị cũng đã có con dâu. Nhà cũ đã được thay bằng ngôi nhà hai tầng bề thế và rộng rãi từ nguồn tiền tích góp của chị và phần đóng góp của các con. Chị đã qua thời kỳ khó khăn nhưng cả trong những lúc bận rộn với mấy đứa cháu nội, chị vẫn nhận làm thêm việc của xóm mà không nề hà. Có vẻ như chị luôn muốn lấp đầy mọi thứ. Ngay cả việc vẫn lom thom bán cà phê sáng có vẻ như cũng chỉ là để luôn được trò chuyện, kết nối với khách quen. Tôi nhận ra điều đó khi chị bảo, sẽ cảm thấy mình thừa ra nếu không bắt đầu bằng một việc gì đó…

Cũng không nhớ là đã bao lâu nữa, chị luôn dành một chỗ ngồi cho một bác già, dù ông không uống cà phê mà chỉ ngồi để nhìn mọi người qua lại. Khách nơi quán chị cũng đã quen với điều đó và không hề thấy ai giành chỗ, dù hôm nào đó bác già mệt hay đau ốm không trở ra được. Mọi người còn thấy thiếu và thăm hỏi nếu chỗ đó lâu không thấy người ngồi.

Chỉ nhiêu đó thôi mà tôi thấy thật xóm mình thật ấm.

Lê Nguyễn

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Chùa trên núi

Ngôi chùa nằm cheo leo trên một ngọn núi. Đường lên chùa ngoằn ngoèo, khúc khuỷu bám theo sườn núi nên chẳng mấy người lên chùa, thành ra chùa vắng vẻ quanh năm. Nếu như không có người dẫn lối hoặc nhắc tới thì hẳn chẳng ai biết trên núi này còn có một ngôi chùa. Vào những buổi sương mù, ngọn núi chìm trong một vùng mịt mờ trắng đục. Nhìn từ xa, ngọn núi mờ ảo, chỉ khi nắng lên, sương tan, đỉnh núi mới hiện rõ và xung quanh vẫn còn phủ vài đám mây trắng, khiến cảnh vật đẹp một cách lạ kỳ. Vậy nhưng, ngôi chùa vẫn khuất trong dáng núi, nằm khiêm nhường dưới những tán cây cổ thụ um tùm, chỉ tiếng chuông chùa là vang vọng lan xa, rồi tan dần vào gió, vào mây, vào nắng, vào tháng năm.

Chùa trên núi
Về miền an tĩnh

Sáng sớm đầu hè, dạo xe qua cung đường gần chùa Từ Đàm, tôi bỗng ngẩn ngơ dưới triền hoa sứ trắng. Cùng những giọt hồng tía của tia sáng đầu ngày, những cánh hoa vươn lên, và hương thơm như được ủ thêm men say của sương đêm tối qua mà sáng nay càng nồng nàn, ngan ngát.

Về miền an tĩnh
Hiên nhà có mẹ

Phú trở về nhà khi bóng chiều đã ngả vàng. Đèn đường bật sớm. Ở đầu hẻm, nồi bún riêu của bà cụ cũng cạn đáy, chắc chỉ còn đủ tô cuối dành cho Phú.

Hiên nhà có mẹ
Niềm vui đời thường

Nhà có ba anh em thì anh trai cả và tôi đều sinh sống và làm việc ở tỉnh xa. May mà có vợ chồng cô em út làm nhà ngay trong vườn, sát cạnh nhà cha mẹ đã già yếu, đỡ đần sớm hôm lúc các cụ trái gió trở trời. Để phần nào “bù đắp” về việc mình không thể thường xuyên chăm sóc được cha mẹ, thời gian qua, lần nào về quê tôi thường đến siêu thị gần nhà, tranh thủ mua những loại thức ăn tốt cho sức khỏe của người già, cất vào tủ lạnh để cha mẹ dùng dần. Đồng thời, xin số điện thoại của nhân viên siêu thị, kết bạn zalo. Siêu thị có dịch vụ ship hàng tận nhà cho khách. Các bạn nhân viên cũng nhiệt tình tư vấn (gửi kèm hình ảnh qua zalo) nên dù ở xa, tôi vẫn có thể dễ dàng chọn lựa những loại trái cây tươi ngon cho cha mẹ.

Niềm vui đời thường
Xe không chỉ để đi

Nghe chồng bảo sắm ô tô, chị ngơ ngác, mồm mắt tròn xoe, giọng như hụt hơi: “Đi đâu mà mua xe?”. Anh cười, cái đầu húi cua lắc nhẹ, vẻ khó hiểu cùng lời nghi vấn cao ngạo: “Sao hỏi ngớ ngẩn thế?”. Nói rồi, anh đưa mắt nhìn con đường trước nhà, với dãy ô tô nối dài, tít đến đằng xa.

Xe không chỉ để đi
Return to top