Mẹ Xuyến
29/09/2024 12:01
Ngày con bé Xuyến ra đời, cha nó đón nhận với vẻ thờ ơ. Ông là con độc đinh, muốn cha mình được thấy đích tôn trước lúc qua đời. Từ trạm xá về là ông đi biệt mù cà cưỡng, cả làng quê phía hạ lưu sông Hương tê tái đi tìm mà không thấy bóng ông. Bà ngoại Xuyến thương con gái, đưa hai mẹ con về nuôi. Vài năm sau có người tử tế ngỏ lời, không chờ đợi được con người bạc nghĩa đã bặt tăm đó, không cần giấy tờ, đơn trương để bỏ, bà gả con gái và lãnh phần nuôi cháu ngoại. Thương yêu chăm bẵm cháu chưa bao năm thì bỗng nhiên bà ngã bệnh, chỉ một ngày là tìm về nằm bên ông ngoại, trên gò đất mênh mông nắng gió ngoài nghĩa địa làng.
Điều dễ thương
17/07/2024 06:55
Hè mấy đứa cháu ở quê vào chơi bằng tàu hỏa, nên tôi lên ga Huế sớm đợi đón các cháu. Tàu gần tới, rời phòng đợi, cùng vào sân ga đợi với tôi là hai mẹ con chị khách người Đà Nẵng đi tàu vào quê. Tiện đợi cùng toa nên tôi xách hộ chị một ít hành lý. Thấy chị bồng con nhỏ vài tháng tuổi, tôi thì hai tay xách thêm hành lý, mấy dì bán hàng ở ga đồng loạt gọi hỏi mấy chị em tới toa số mấy, rồi chỉ chỗ đợi gần nhất cho chúng tôi.
Món quà
27/08/2023 10:12
Hắn mất cha từ nhỏ, sống với mạ và chị gái, nhưng mạ hắn tính tình cũng dở dở ương ương, đầu óc không được bình thường như người ta. Chị hắn thì lấy chồng xa một hai năm mới về nhà một lần nên coi như nhà chỉ còn có hai mẹ con hắn.
Miếng trầu của mẹ tôi…
15/12/2022 08:53
Mẹ tôi ăn trầu từ 14 tuổi, từ ngày còn tóc đuôi gà. Mới sáng tinh mơ, mẹ đã quang gánh theo bà tôi đi chợ huyện. Đường đất đá, lởm chởm sống trâu, hai mẹ con không có dép, nên đến chợ thì môi tím lại và đôi bàn chân cứng đơ, dẫm phải mảnh sành cũng chẳng biết đau. Đôi vai mẹ gầy nhô lên run bần bật vì đói, vì rét. Bà tôi giở trầu ra ăn, bảo: Con tập ăn trầu đi, sẽ thấy ấm người.
Mẹ Xuyến
Ngày con bé Xuyến ra đời, cha nó đón nhận với vẻ thờ ơ. Ông là con độc đinh, muốn cha mình được thấy đích tôn trước lúc qua đời. Từ trạm xá về là ông đi biệt mù cà cưỡng, cả làng quê phía hạ lưu sông Hương tê tái đi tìm mà không thấy bóng ông. Bà ngoại Xuyến thương con gái, đưa hai mẹ con về nuôi. Vài năm sau có người tử tế ngỏ lời, không chờ đợi được con người bạc nghĩa đã bặt tăm đó, không cần giấy tờ, đơn trương để bỏ, bà gả con gái và lãnh phần nuôi cháu ngoại. Thương yêu chăm bẵm cháu chưa bao năm thì bỗng nhiên bà ngã bệnh, chỉ một ngày là tìm về nằm bên ông ngoại, trên gò đất mênh mông nắng gió ngoài nghĩa địa làng.